Chương 39: Chất vấn

5.4K 239 7
                                    


Trở lại trong phòng, Trương Tử Đồng không thể không đối mặt với việc người khác một ly lại một ly tới mời rượu nàng, còn phải một ly lại một ly mời lại người khác, Hồ Dịch Bân lại không chút nương tay, không biết rót cho nàng bao nhiêu ly rượu.

Đợi đến lúc rốt cục có thể chấm dứt trận "Rượu chiến" này, bước chân của Trương Tử Đồng đã có chút lảo đảo, tiễn bước vài vị quan chức, cuối cùng chỉ còn lại một mình Hồ Dịch Bân.

"Giám đốc Hồ, ngài còn có việc gì sao?" Lúc Trương Tử Đồng ngồi ở trong phòng cho tỉnh rượu, thấy Hồ Dịch Bân sắp ra về lại xuất hiện ở cửa, nàng chỉ có thể cố gắng lấy lại tinh thần để ứng phó.

"Còn gọi ta Giám đốc Hồ a?" Hồ Dịch Bân tiến lên vài bước, ngồi ở trên sopha bên cạnh Trương Tử Đồng, "Ta đã gọi ngươi là 'Tử Đồng', ngươi còn gọi ta như vậy, cái này quá khách sáo rồi, đều là người trẻ tuổi, ngươi gọi ta 'Dịch Bân' là được rồi."

Trương Tử Đồng cố nén sự chán ghét trong lòng, cười nói: "Hồ chủ nhiệm thật biết nói đùa, ngài gọi ta một tiếng 'Tử Đồng' là đã cho ta thể diện, nếu ta không biết lớn nhỏ dám kêu tên của ngài, chỉ sợ là sẽ giảm thọ."

"Tử Đồng nói như vậy là đang ghét bỏ ta già sao?"

"Nào dám, ai chẳng biết Giám đốc Hồ tuổi trẻ của Cục quản lý đất đai a, ngài là có thân phận cao." Ở độ tuổi này Hồ Dịch Bân đã có thể lên làm Giám đốc trong Cục quản lý đất đai, còn là đảng viên, không phải là dựa vào thân phận sao. Trương Tử Đồng đối với người như thế rất khinh thường, tuy rằng chính mình có thể ở trong ban lãnh đạo cao cấp của tập đoàn Hằng Tín cũng là bởi vì ba của nàng, nhưng nàng tin tưởng vững chắc nàng cùng nam nhân thường bị gọi là "Hồ thiếu" này là hoàn toàn bất đồng.

"Vậy sao? Vậy lão nhân có thân phận cao như ta mời rượu ngươi ngươi không thể từ chối a." Hồ Dịch Bân cầm lấy hai ly rượu, một ly giữ lại cho mình, một ly đưa tới trước mặt Trương Tử Đồng.

Đã tan cuộc còn muốn rót rượu, Trương Tử Đồng đối với Hồ Dịch Bân này quả thực là chán ghét đến cực điểm, nàng cầm lấy ly rượu, cười quyến rũ, "Hồ thiếu đã mời rượu thì cho dù say ngã cũng phải uống hết."

Hồ Dịch Bân nhìn Trương Tử Đồng một hơi uống cạn ly, cũng cười cười uống cạn ly rượu trên tay.

Trương Tử Đồng chờ Hồ Dịch Bân uống xong rượu sau đó mỉm cười nói: "Xin lỗi, ta đi toilet một chút."

Đứng trên sàn nhà toilet sáng bóng phản chiếu ánh đèn, Trương Tử Đồng cúi đầu lẳng lặng nhìn cái bóng mình, mơ mơ hồ hồ, chính như lòng của nàng trong giờ phút này.

Lấy di động trong túi ra, Trương Tử Đồng gọi điện thoại cho Triệu Thanh Khê.

"A lô."

"Thanh Khê..." Thanh âm ảm đạm của Trương Tử Đồng truyền đến, có chút xa xôi, "Ta thật là khó chịu."

Triệu Thanh Khê tắt TV, đi đến trước cửa sổ, nhẹ giọng hỏi: "Khó chịu ở đâu?"

"Tức ngực, đau đầu, buồn nôn..."

Lời nói của Trương Tử Đồng có chút mơ hồ không rõ, ngữ điệu cũng là bất ổn lúc cao lúc thấp, sau đó là một ít âm thanh nôn mửa đứt quãng cùng tiếng hít thở nặng nề, cuối cùng là tiếng nước chảy, đợi đến khi hơi thở của Trương Tử Đồng vững vàng một chút, Triệu Thanh Khê mới nói: "Ngươi ở đâu?"

[BHTT] Edit - Nhất lộ - Trầm Giang NhấtNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ