Chương 69: Điện thoại

3.1K 140 0
                                    

Thời gian không thể nắm giữ, chỉ có thể ngẫu nhiên quay đầu nhìn xem, mới có một ít dấu vết của những gì từng sở hữu. Toàn bộ mùa hè trôi qua trong tâm tình hỗn độn đó, đợi đến khi mặc vào một lớp áo khoác mỏng kia, mới giật mình nhận thấy ý lạnh của mùa thu.

Mùa thu là một mùa mâu thuẫn, điêu linh và thu hoạch cùng tồn tại, hoặc là khi chin rộ cũng là lúc héo rũ. Chỉ là những đóa hoa trước tiểu khu kia, sau khi khoe sắc rực rỡ hết mức, rốt cuộc là thưa thớt.

Sau khi từ chức ở STOP, Thanh Khê đi đến văn phòng "Nam bắc", cửa cũng không lớn, nhưng mỗi một vị đồng nghiệp bên trong đều được cho là tinh anh. Cũng giống như nàng, có vài người đều tốt nghiệp cùng chuyên ngành ở N đại, trong đó thậm chí còn có mấy sư huynh sư tỷ từng quen biết nàng, sau khi thích ứng trong thời gian ngắn, Thanh Khê đã chậm rãi dung nhập vào một tập thể khác biệt với STOP.

Buổi chiều lúc tan tầm dưới lầu công ty nhìn thấy một nữ nhân mặc váy dài, thần sắc lạnh lùng, quanh thân đều tản ra cảm giác khoảng cách mãnh liệt, dựa theo lời nói của vị sư tỷ đi cùng, đó là thê tử của lão bản.

Lão bản của "Nam bắc" Lộ Viễn là một người ít nói nhưng rất có năng lực, mỗi ngày cùng nhân viên đúng giờ đi làm, đúng giờ tan tầm, thoạt nhìn rất trẻ tuổi, cũng rất ổn trọng, thoạt nhìn rất dễ tiếp xúc, nhưng là cảm giác khoảng cách không hề ít hơn chút nào so với nữ nhân kia. Hai người như vậy, rất khó tin họ là vợ chồng, chính là nghĩ đến bản thân cùng Trương Tử Đồng đều có thể trở thành người yêu, vậy người khác là vợ chồng cũng sẽ không kỳ quái.

Buổi tối Trương Tử Đồng trở về thật sự rất muộn, Thanh Khê mở nước tắm cho nàng, sau đó đem đồ ăn đã nguội hâm lại. Từ khi nàng rời STOP, nàng cùng Trương Tử Đồng đều trở nên càng ngày càng bận rộn, nàng bận rộn chuyện công việc mới, bận rộn học tập bổ sung năng lực, về phần Trương Tử Đồng bận rộn cái gì, nàng chưa từng có hỏi qua.

"Thực xin lỗi, Thanh Khê." Trương Tử Đồng nghiêng người ôm Thanh Khê, cùng ngủ với Thanh Khê, luôn luôn có một loại cảm giác của cuộc sống vợ chồng, ấm áp thoải mái.

Nàng đem mặt áp lên cổ Thanh Khê, hít lấy sữa tắm hương chanh thơm ngát trên người Thanh Khê, "Trong khoảng thời gian này công ty có chút việc, không có thời gian cùng ngươi, chờ thêm một thời gian nữa chúng ta xin nghỉ phép đi."

"Ngươi càng ngày càng thích nói ba chữ kia." Thanh Khê mở to đôi mắt, đồng tử đen bóng nhìn lên trần nhà, "Không cần."

"Ân?" Trương Tử Đồng ngược lại cười khẽ, nụ cười có chút minh diễm kia dưới sự phụ trợ của bóng đêm càng phát ra rạng rỡ, nàng xoay gương mặt Thanh Khê qua, để cho Thanh Khê nhìn nàng, sau đó hỏi, "Ba chữ nào?"

Ngón cái của nàng như có như không vuốt ve khóe miệng Thanh Khê, Thanh Khê bị cảm xúc ái muội mà kỳ dị kia làm hơi hơi đảo loạn tâm thần, sau khi ổn định suy nghĩ mới trả lời: "Thực xin lỗi."

"Thực xin lỗi" Cùng "Cám ơn ngươi" Giống nhau, ba chữ, xa lạ mà lạnh lùng.

"Vậy sao?" Trương Tử Đồng lơ đễnh cười cười, chống khuỷu tay chuyển động thân mình, dưới bóng đêm ám trầm Thanh Khê nhìn thấy dung nhan thanh lệ kiều diễm sau khi bỏ đi lớp trang điểm của Trương Tử Đồng càng ngày càng tới gần mình, ngắn ngủi lúng túng, vì thế nhắm hai mắt lại, cảm giác được hô hấp nóng hổi phun trên đôi môi, trên đôi mắt, cuối cùng dừng ở nơi gần vành tai. Trương Tử Đồng cong khóe môi, nhìn Thanh Khê ở dưới thân yên tĩnh bình lặng nhắm hai mắt, vẻ mặt lạnh nhạt, trái tim giống mưa xuân bay lả tả, mềm mại thanh nhuận, tất cả đều là trở nên sơ đạm.

[BHTT] Edit - Nhất lộ - Trầm Giang NhấtNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ