Ngủ cùng phòng ( Phần 2)

410 44 0
                                    

Ngồi mãi với cái điện thoại cũng nhàm chán anh quyết định quẳng nó sang một bên trèo vào giường đi ngủ. 



Jihoon say rượu nằm chiếm hơn cả nửa cái giường,  chẳng  những thế cái dáng ngủ trông cực kì khó nhìn.  Hai tay dang rộng,  phía dưới mỗi chân một hướng,  chăn ngủ lúc nãy ngay ngắn ra sao thì giờ bị con người kia phủ phàng đá tung xuống mép giường.  JinYoung nhìn thấy cũng phải thở dài ngao ngán.   Trước khi trèo lên anh phải khom người nhặt chăn lên cẩn thận đắp lại cho cậu. 



"Gấu bông lớn thật!! "- Dang tay ôm chặt. 

JinYoung đang đắp chăn cho cậu không kịp phản ứng bị Jihoon vòng tay ôm trọn sau cùng bị kéo xuống mà ôm cứng.  Trong khi anh vô cùng chật vật để thoát khỏi cái con người đang kẹp cưng mình kia thì trông mặt vô cùng mãn nguyện. 


"Jihoon buông hyung ra,  bộ dạng thế này trong khó coi lắm đấy! "  JinYoung vòng một tay ra sau cố gỡ tay Jihoon đang dán chặt trên lưng anh. 


"Gấu..... ấm...... Thơm thật..... " *chụtt*.


Một cái hôn bất ngờ dán xuống má trái JinYoung và vẫn không chịu rời đi.  Cái cảm giác vừa mềm vừa ấm nóng lan toả ra mặt anh, mùi rượu so-ju từ cậu cũng theo đó mà sọc vào mũi anh.  Liền tiếp sau đó là một tiếng la thất thanh của người bị xem là con gấu bông vang lên sống động khắp căn phòng.  Park Jihoon đang trong tình trạng không kiềm chế sự thích thú với con gấu bông này mà sau khi hôn vẫn chưa chịu dừng mà lại còn lớn mật há miệng cắn một  cái thật rõ to.  Dấu răng lập tức xuất hiện sau khi cái miệng nhỏ rời khỏi với  nụ cười hài lòng. 



Mặt JinYoung anh lúc này khỏi phải nói , so với cục than anh có khi lại còn đen hơn, khói trắng trên đầu cũng bốc lên nghi ngút.  Anh càng ra sức thoát khỏi cái vòng tay như gọng kiềm của Jihoon.  Và bây giờ anh mới chính thức nhận ra được rằng Park Jihoon lúc say thật sự rất mạnh và rất đáng sợ. 



15 phút trôi qua,  dù đã cố gắng hết sức anh vẫn không có cách nào để rời khỏi.  Sau cùng không còn sức lực để thoát vì anh càng cố mở rộng để thoát ra cậu lại siết chặt anh hơn,  đành phải chấp nhận cái kết là ngủ luôn trong cái tư thế kì quái này.  Giữa đêm cuối cùng Jihoon cũng bỏ tay ra,  JinYoung đang ngủ đi cậu đẩy sang một bên,  lần này Park Jihoon biến thành mèo con tự động tìm đến ngực anh cọ cọ rồi ngoan ngoãn ngủ đến sáng.  Anh cũng không có ý đẩy cậu ra nên cũng để như thế rồi choàng tay qua ôm lấy eo cậu chìm vào giấc ngủ. 



______


*I miss you so much iroke ~~~~*- Điện thoại JinYoung reo lên đánh thức hai con người đang ngủ say trên giường. 


Người gọi : Yoon Jisung


"Xin chào, tôi là Bae JinYoung! "- JinYoung giọng ngáy ngủ bắt máy. 



" Là cậu đây,  hai đứa đang ở chỗ nào để cậu bảo tài xế đến đón?  "-  Đầu dây truyền đến giọng nói không mấy lo lắng của ông Cậu đáng mến. 

"Không cần,  cháu sẽ tự đến công ty và về khách sạn.  Cậu chỉ cần cho người mang đồ cháu cần đến  công ty là được.  À mà còn hành lý của bọn cháu gửi hộ cháu đến khách sạn luôn.  Cháu không rảnh để sang chỗ cậu lấy đâu.  "

Yêu nhầm con trai mẹ kế Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ