Chương 100: Lựa chọn sinh tử

296 4 0
                                    

  Thế nhưng ngay lúc Vân Liệt Diễm cảm thấy viên mãn nhất, hình ảnh trước mắt lại đột nhiên thay đổi khiến cho nàng hoảng sợ trợn trừng hai mắt.

Nàng nhìn thấy Thiểm Thiểm cả người toàn máu, xương cốt Hàn Chỉ đang từng chút rụng rời, đau đớn đến sống không bằng chết, còn Đoá Đoá lại chỉ biết khóc và khóc. Vân Liệt Diễm hoảng sợ lui về sau vài bước, lại nhận ra khắp nơi không có chỗ cho nàng trốn. Trước mắt lại hiện lên những hình ảnh đáng sợ, cho dù nàng mở hay nhắm mắt cũng đều không thể xoá được chúng.

"Tại sao lại có thể như vậy? Tại sao?" Vân Liệt Diễm khàn giọng hét to.

Rốt cuộc là tại sao? Tại sao nàng lại nhìn thấy cảnh tượng này? Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Thiểm Thiểm gặp chuyện sao? Còn Hàn Chỉ, Đoá Đoá, bọn họ bị làm sao? Tại sao nàng lại nhìn thấy những hình ảnh khủng khiếp này?

Không ai có thể trả lời nàng, nhiệt độ xung quanh ngày càng cao, hô hấp của nàng dần trở nên dồn dập. Nàng sẽ chết đúng không? Nàng sẽ chết như thế này sao? Vậy Thiểm Thiểm, Hàn Chỉ, còn Đoá Đoá thì phải làm sao đây? Bọn họ sẽ ổn chứ? Bọn họ còn sống chứ?

Không! Sao nàng có thể chết được? Kiếp trước nàng không có người thân, chết cũng không mang theo gánh nặng. Thế nhưng kiếp này nàng đã có gia đình, còn có cốt nhục của mình, làm sao nàng có thể vứt bỏ bọn họ được? Không được! Nàng không thể chết được!

"Không!"

Một nguồn năng lượng cực lớn trong nháy mắt nổ tung, ống tay áo Vân Liệt Diễm tung bay, mái tóc dài lơ đãng trong gió, vô số hoả diễm từ cơ thể nàng dũng mãnh phóng ra bao lấy cơ thể. Nàng đứng phía trên hoả diễm nhìn nham thạch nóng chảy cuồn cuộn dưới chân, có loại cảm giác bản thân mình chính là hoả diễm.

Rời khỏi đây! Nàng nhất định phải rời khỏi nơi này! Nàng còn cuộc sống chưa kết thúc của mình, nàng không thể chết ở đây được!

Không biết năng lượng bùng nổ từ đâu, quanh thân Vân Liệt Diễm không ngừng tuôn ra hoả diễm đẩy nàng ra khỏi rừng cây.

Nhìn thấy mảng màu đỏ lui về phía sau, Vân Liệt Diễm thở dài một hơi. Những gì vừa diễn ra giống như một giấc mơ, chỉ là đến bây giờ nàng vẫn còn sợ hãi. Lúc này nàng lo lắng nhất chính là Thiểm Thiểm, nhiều năm chưa gặp lại nó, tuy nàng vẫn luôn tự an ủi mình rằng Thiểm Thiểm sẽ ổn thôi nhưng vẫn nhịn không được lo lắng. Người ta nói 'mẫu tử liền tâm', lúc nãy nàng thật sự cảm thấy Thiểm Thiểm đang gặp nguy hiểm.

Thế nhưng nàng cũng không còn nhiều sức lực nữa. Nàng bây giờ như đang bị nhốt trong một chiếc lồng, chuyện gì cũng không làm được. Nếu như nàng không thoát khỏi đây, sớm muộn gì cũng sẽ chết. Mỹ nữ áo đỏ từng nói nàng là Hoả Phượng Hoàng tái thế, đợi đến lúc đột phá Thần cấp thì sẽ chính thức hoá thân thành Phượng Hoàng. Tuy nhiên nếu như nàng chết đi, chắc chắn sẽ luân hồi chuyển kiếp một lần nữa. Nói cách khác, kiếp này nàng vẫn có thể chết, thậm chí dù đã chính thức trở thành Hoả Phượng Hoàng thì cũng có thể chết. Trên thế giới này không có gì là bất diệt, cho nên, vốn dĩ không có thứ gì có thể chứng minh bản thân nàng chắc chắn sẽ sống sót mà rời khỏi đây.

Vân Liệt Diễm nhìn quanh bốn phía, một mảnh tối đen, trong không khí còn ẩn chứa tia sáng màu đỏ, tuy vẫn nóng nhưng không phải là cái nóng khiến người ta sợ hãi như vừa rồi. Trên mặt đất cũng không còn xương trắng, chỉ là đất đá bình thường, nhưng lại nhìn mãi không thấy tận cùng.

Vân Liệt Diễm đi tới, trong đầu vẫn luôn nhớ đến những hình ảnh lúc nãy. Tại sao nàng lại xuất hiện ở nơi này? Nàng cố nhớ lại xem đã từng nghe nói đến chuyện một người sắp chết sẽ được nhìn thấy những chuyện đã trải qua trong cuộc đời mình một lần nữa. Nếu vậy thì... nàng thật sự sắp chết sao? Nghĩ đến điều này, Vân Liệt Diễm không khỏi sợ hãi một phen. Nàng không phải sợ chết, mà là nàng còn quá nhiều thứ cần quan tâm. Chưa gặp lại Thiểm Thiểm cùng Vàng, nàng vẫn không thể nào yên tâm được!

Thất Tinh trận này khiến cho Vân Liệt Diễm đột nhiên có chút cảm giác quen thuộc. Nàng nhớ lời mỹ nữ áo đỏ từng nói, bảy viên ngọc căn nguyên khi tụ hội lại một chỗ sẽ hình thành Bắc Đẩu Thất Tinh trận, còn viên ngọc Khai Nguyên sẽ nằm ở vị trí sao Bắc Cực, hay còn gọi là trung tâm. Tám viên ngọc kia chính là vật ổn định thế giới.

Nếu như Thất Tinh trận phụ thuộc vào bảy viên ngọc căn nguyên, vậy thì nó sẽ có bảy thuộc tính, phân biệt theo thứ tự Kim – Mộc – Thuỷ – Hoả – Thổ – Phong – Lôi. Như vậy, Thất Tinh trận cũng có bảy thuộc tính, và chắc chắn xuất hiện hai tình huống. Một, nàng chỉ mới vừa gặp đối thủ mang thuộc tính hoả trong bảy thuộc tính. Hai, nàng chỉ gặp đối thủ mang thuộc tính hoả duy nhất mà thôi.

Nếu như rơi vào tình huống đầu tiên, vậy thì nàng tạm thời đã qua cửa thứ nhất, còn lại sáu cánh cửa phải bước qua. Nếu như là tình huống thứ hai, như vậy thì đây mới chỉ là sự bắt đầu, phía sau còn trắc trở lớn hơn đang chờ nàng, vừa rồi bất quá chỉ là một bữa ăn sáng mà thôi.

Vân Liệt Diễm không khỏi rùng mình. Thất Tinh trận này quả thật là danh bất hư truyền, trách không được lão đạo sĩ kia nói rằng có mệnh đến nơi này cũng chưa chắc có mệnh bước ra. Thế nhưng cho dù nàng có mệnh hay vô mệnh bước ra khỏi đây, nàng đều muốn thử một lần.

Đã có ý định, Vân Liệt Diễm cũng không còn quá lo lắng, cước bộ đi về phía trước vô cùng chậm, vừa đi vừa tự hồi phục nội lực của mình.

Thời gian chầm chậm trôi qua, Vân Liệt Diễm cũng không nhớ nổi mình đã đi bao nhiêu bước, cuối cùng cũng thấy một chiếc cầu treo.

Vân Liệt Diễm rất hiếu kỳ, tại sao lại có cầu treo? Trận pháp này rốt cuộc là thể loại gì? Vì sao lại khiến cho nàng có cảm giác như đang đi xuống địa ngục? Chẳng lẽ vẫn là ảo giác hay sao?

Dị năng trời sinh của nàng mang thuộc tính hoả, trận chiến lúc nãy cũng là hỏa, chẳng lẽ chúng có liên quan gì đến nhau?

NHI TỬ DỊ NĂNG CỦA MẪU THÂN HỎA THẦNNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ