Hồi thứ mười một

726 50 1
                                    

Hồi thứ mười một

Rất tiếc! Hình ảnh này không tuân theo hướng dẫn nội dung. Để tiếp tục đăng tải, vui lòng xóa hoặc tải lên một hình ảnh khác.

Hồi thứ mười một

Sau khi xác định Hà Thanh Thu quyết tâm muốn đi theo nàng, Bạch Khuê liền hoàn toàn đánh mất ý định tìm bạn đồng hành trong đầu.

Tuy nói, đứa nhỏ đồng hành bồi dưỡng càng sớm càng tốt, nhưng đến lúc chạy trốn, bên cạnh đem theo một người võ nghệ không tinh cũng là một đại phiền toái, không chỉ làm vướng tay vướng chân, còn rất có khả năng sẽ hại chết đứa nhỏ nàng thật vất vả trúng ý.

Suy nghĩ một chút, Bạch Khuê không còn muốn đi đến khu chợ của bọn buôn người nữa.

Nhìn thanh niên an tĩnh uống trà phía đối diện, hơi nước trà bay lãng đãng như sương mù, khiến cho gương mặt Hà Thanh Thu trở nên có chút mông lung.

Bạch Khuê chống cằm, ánh mắt gắt gao dính vào trên thân Hà Thanh Thu, bắt đầu vô lễ đánh giá hắn từ trên xuống dưới, từ màu mắt đến hình dáng lông mi, từ đường cong khuôn mặt đến bộ ngực cường tráng...

Gia hỏa trước mặt xem ra cũng là một lựa chọn đồng bọn rất tốt. Đẹp mắt, không cần chiếu cố, còn tự mang công năng phòng thân.

Hiện tại ở bên người nàng ngay cả một kỳ thú cường đại cũng không có, cho dù là tự vệ cơ bản nhất cũng không làm được, nàng có thể sử dụng món "lễ vật" xuất phát từ lòng tốt đột xuất này của Minh Dương Đường làm lá chắn, cho đến khi Ngọc Thạch Kỳ Thú trên tay đều trưởng thành đến trình độ có thể sử dụng.

Bạch Khuê gõ gõ mặt bàn, ngụ ý muốn Hà Thanh Thu từ trạng thái lão tăng nhập định hoàn hồn:

"Uy, ngươi định theo ta bao lâu?"

"Đến khi trên giang hồ bình ổn lại một chút mới thôi."

Đáp án này cũng quá ba phải, chẳng xác định được điều gì. Bạch Khuê oán giận nói:

"Giang hồ mỗi giờ mỗi khắc đều hỗn loạn, không thể đưa ra một thời gian chính xác sao?"

Hà Thanh Thu đem cái ly trống không thả lại trên mặt bàn, ngũ quan không có một chút ưu tư, bình thản nhìn nàng, nửa tháng sau mới phun ra một câu:

"Không thể."

"Được rồi, vậy làm phiền Hà công tử"

Bạch Khuê nhìn sắc trời hoàng hôn nhập nhèm ngoài cửa sổ:

"Ta đã cùng người ta hẹn trước, nên bây giờ lập tức phải đi đến đó, bằng không sẽ bị chiếm mất chỗ."

Thanh niên gật đầu. Nhìn bộ dạng trấn định của hắn, Bạch Khuê không có hảo ý cười cười, liền đứng dậy xuất môn, hướng tới điểm đến mà nàng đã sớm dự định từ trước.

Lạp Khuyển [edit - Hoàn]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ