Một buổi sáng như bao ngày, nhưng hôm nay trời trong xanh lắm và mây đen cũng không bao trùm như mấy ngày trước nữa. Thư mở mắt đón ngày mới, mỉm cười trong gương thật tươi, cô sắp đi gặp người cô yêu rồi. Hôm nay Vũ hẹn Thư đi chơi, là buổi hẹn đầu tiên của hai người. Mặc dù cả hai thích nhau nhưng vẫn chưa bắt đầu một mối quan hệ chính thức. Có lẽ hôm nay, hoặc anh, hoặc cô sẽ tỏ tình. Chỉ nghĩ tới thôi Thư cũng đã đỏ bừng cả mặt rồi, cô tưởng tượng ra nào bóng bay, nào nến và cả một nụ hôn thật ngọt ngào nữa. Thư chưa từng hạnh phúc đến như thế này kể từ khi bố mẹ mất, Minh Vũ là niềm an ủi duy nhất trong cuộc đời của Thư bây giờ. Phương gọi điện: “Sao rồi, sao rồi, bà tính mặc gì đi đó, nhớ trang điểm nhẹ nhàng thôi, à nhớ đến trễ khoảng mười phút nha, còn gì nữa ha..”, Thư bật cười, con nhỏ này lúc nào cũng vậy, lo lắng thái quá cho Thư không à, cô đâu còn là con nít nữa, cũng đã 18 tuổi rồi cơ mà.
Hôm nay Thư mặc một chiếc váy voan mỏng màu xanh nhạt, mái tóc đen thẳng dài tung bay trong gió, xinh đẹp đến nỗi không một chàng trai nào có thể rời mắt. Vũ hẹn gặp Thư ở trước cửa nhà, anh có vẻ hơi bất ngờ một chút về Thư hôm nay, rồi nở một nụ cười thật tươi nhìn cô. Anh chưa bao giờ cười tươi như vậy trước mặt người con gái nào cả, chỉ có mỗi Thư thôi. Hôm nay, anh có một điều quan trọng cần nói với Thư. Bởi vì mối quan hệ giữa anh và Thư chưa hẳn là chính thức, nên anh nhất định phải nói điều này.
Hai người cùng nhau đi chơi ở công viên giải trí. Thư cứ nằng nặc đòi đi nhà ma, bạn biết rồi đấy, kết quả là Thư cứ bám víu vào người Vũ, nôn ọe từa lưa ( thật là mất mặt quá đi). Họ cùng nhau chèo thuyền, chụp hình đôi, ăn tối và còn xem phim ngoài trời. Tất tần tật những việc các cặp đôi thường làm, họ đều cùng nhau làm hết.
Cuối ngày, Minh Vũ và Minh Thư cùng nhau chơi pháo hoa ở bờ sông. Chơi mệt rồi, hai người đi dạo, tay Vũ siết chặt lấy đôi bàn tay nhỏ bé của Thư, lúc này dòng người đi lại ở đây cũng bắt đầu đông đúc.
_ Thư à, anh… có chuyện muốn nói với em.
Tim Thư như đánh thịch một cái, sắp nói rồi, nhưng nói điều đó ở nơi đông đúc thế này liệu…
_ Ưkm, anh cứ nói đi, có chuyện gì?
…
_ Chúng ta đã ở bên nhau một thời gian rồi phải không em?
_ Ưkm, cũng gần nửa năm rồi.
_ Chúng ta đã ở bên nhau sẻ chia bao nhiêu niềm vui và nỗi buồn, đã có lúc anh cảm tưởng như không thể sống thiếu em được, chỉ muốn ở bên bảo bọc và che chở cho em khỏi những giông tố cuộc đời, và chỉ mong thấy nụ cười hạnh phúc của em hằng ngày.
_ Ưkm..- Thư mỉm cười, khóe mắt long lanh.
_ Anh đã từng nói gì nhỉ? À, anh là con người siêu cấp phải không? bất cứ công việc nào một khi đã làm thì phải hoàn thành thật tốt nó.
Đột nhiên Vũ nới lỏng tay mình ra khỏi tay Thư.
_ Nhưng phải làm sao đây? có một việc anh không thể hoàn thành được rồi, không còn xứng đáng là giám sát siêu cấp ngày nào nữa…

BẠN ĐANG ĐỌC
XIN CHÀO TIỂU THƯ
Teen FictionCâu chuyện trưởng thành của nữ chính từ một cô bé ngây ngô đơn thuần với sự mất mát tình yêu bất ngờ thời thiếu nữ, phải đối mặt với những bão táp cuộc đời để trở nên mạnh mẽ hơn. Giữa tình yêu và sự thù hận, liệu quyết định nào mới thật sự chữa làn...