Chương 10

188 9 0
                                    

"Vương Tuấn Khải...Vương Tuấn Khải..."

Bên trong phòng hóa trang hoa lệ dường như có thể nghe thấy tiếng hò hét từ bên ngoài vọng vào, những fan hâm mộ nhiệt tình dường như không thể chờ đợi nữa mà muốn gặp ngay thần tượng của bọn họ.

Nhưng, đó chỉ là những tiếng hò hét vang dội ở bên ngoài. Thanh âm ở trong phòng hóa trang kia khiến cho người nghe phải đỏ mặt tía tai.

"Ư...a...Ư...a...A...A..."

Cô gục người vào bàn trang điểm, bộ ngực căng tròn trong vạt áo cứ nảy lên, bên dưới không có gì che đậy, hình ảnh phản chiếu trong gương chính là anh đang dùng sức ép chặt chiếc mông mềm mại của cô.

"A...A...Tiểu Khải....Ư...a...."

Cũng trong tấm gương đó, tầm mắt cả hai chạm phải nhau, anh hóa trang tựa như ác quỷ, theo lẽ thường đương nhiên là hưởng thụ xử nữ mà không mang theo tia tội ác.

Đúng như hình tượng nhân vật anh đang sắm vai, anh mang theo nụ cười tà dùng sức tiến thẳng vào mật huyệt ấm áp của cô, khiến tiếng rên rỉ của cô ngày càng thêm cuồng loạn.

"A...Tiểu Khải..."

Ngoài kia, tiếng hò hét càng thêm cuồng nhiệt, mặc dù đang chìm sâu trong đáy dục vọng, cô vẫn cố gắng mở to mắt nhắc nhở "Tiểu Khải...Ư...Đến giờ rồi...A....Phải lên sân khấu...A..."

Hành động như vậy của cô khiến cho anh cảm thấy khó chịu "Rõ ràng là anh không đủ cố gắng, nên em mới có cơ hội để phân tâm..." Như thể để trừng phạt cô, anh càng mở rộng đùi cô ra, cố tăng thêm tốc độ xâm nhập.

"A...Không được...A....A..."

Trong nháy mắt, sức mạnh của khoái cảm nóng rực chợt bùng nổ, cô lập tức đạt tới cao trào, tê liệt gục xuống bàn trang điểm, yêu dịch đã ươn ướt đùi.

Tiếp theo là một luồng nhiệt lưu bắn vào chỗ sâu nhất trong cô, thân thể của cô lại run rẩy lần nữa, một cao trào khác lại đua nhau mà đến.

"A..."

Ghé vào người cô run rẩy vài cái, anh lập tức rút ra, lấy giấy ăn lau khô. Sau đó vội vàng kéo quần nhỏ lên, chỉnh lại trang phục, tựa như cơn gió xoay người đi ra khỏi phòng trang điểm, hòa vào sự nhiệt tình của hơn năm mươi nghìn fan.

"Vương Tuấn Khải...Vương Tuấn Khải..."

Nghe những tiếng hò hét gào thét từ bên ngoài vọng vào, cô vẫn cứ gục người vào bàn trang điểm, không còn sức để động.

Một lúc sau, hơi thở ổn định lại, cô mới chậm rãi đứng dậy, tự lau sạch mình, mặc lại quần nhỏ và váy bị vứt bên cạnh đó.

Anh luôn như vậy, trước mỗi lần biểu diễn đều hung hăng yêu cô, mặc kệ bên ngoài có bao nhiêu người đang chờ anh, cứ như thể chỉ cần chinh phục được cô, là có thể chinh phục được cả thế giới.

Thật ra, cô như không khí xung quanh anh, chỉ cần anh muốn hô hấp, cô vĩnh viễn sẽ cung cấp mà không hề cự tuyệt. Nhưng đối với anh mà nói, thứ có được dễ như trở bàn tay thì sao có thể gọi là chinh phục được?

Mối dây tình cảm này đã kéo dài suốt tám năm qua, tám năm qua, anh không thiếu những người phụ nữ tự động dâng hiến cho anh, tai tiếng về các mối quan hệ của anh không ngừng xuất hiện, nhưng anh chưa bao giờ ra mặt làm sáng tỏ hoặc là thừa nhận, cũng không thấy anh hứng thú với bất kì ai, ngoại trừ âm nhạc.

Anh cũng không nhắc đến tương lai của cả hai, kết hôn lại càng là giấc mơ không thể thực hiện. Nhưng cô vẫn ôm chặt hi vọng, dù sao bọn họ vẫn còn ở bên nhau.

Bởi vì cô yêu anh, cho nên để mặc anh cần thứ gì thì lấy thứ ấy, lúc lạnh nhạt lúc lại nồng nàn.

Anh bảo cô đi hướng đông, cô tuyệt đối không dám đi hướng tây, sợ sẽ làm anh tức giận.

"Ai! Hạ An Nhi, mày thực sự hết thuốc chữa rồi..." Cô thở dài một hơi, tự mình đánh trống lãng, tùy tiện cầm lấy quyển tạp chí trên bàn xem một chút, một cái tên quen thuộc hấp dẫn sự chú ý của cô.

Tiêu đề là "Hào môn danh gia Phương Duẫn Nhi lần đầu xuất hiện", nội dung tự thuật chuyện con gái tập đoàn Phương thị là Phương Duẫn Nhi vừa mới hoàn thành nghiên cứu sinh ở Mỹ, bắt đầu thay mẹ tham gia các hoạt động xã giao, đối với các hoạt động từ thiện vừa hưởng ứng lại hết sức nhiệt tình.

Phương Duẫn Nhi!

Cái tên này giống như điều cấm kị, càng giống như câu thần chú, bất cứ lúc nào cũng có thể hủy diệt mọi thứ mà cô đang có được.

Cô mở to mắt nhìn gương mặt Phương Duẫn Nhi đang tươi cười sáng lạng, còn rạng rỡ hơn cả minh tinh, phong cách duyên dáng, hoàn toàn là một mẫu mực cho dạng tiểu thư khuê các...

Không biết anh đã xem qua tạp chí này chưa? Phản ứng của anh sẽ như thế nào?

Từ bé, hình ảnh hai mẹ con nhà Phương phu nhân như một giấc mộng xa xăm không thể nào với tới được, vì theo đuổi giấc mộng này, nên anh sớm thực hiện kế hoạch của mình. Bây giờ, giấc mộng nào cũng có thể thực hiện được, Phương Duẫn Nhi xuất hiện rồi...

Cô đột nhiên cảm thấy sợ hãi, vô thức mà muốn giấu quyển tạp chí này đi.

"Ai..." Cô đột nhiên khép quyển tạp chí lại, giấu nó vào đống sách báo cũ.

"Hừ, làm như thế cũng vô dụng thôi..." Nhìn hành động ngốc nghếch vừa rồi của mình, cô tự mắng bản thân.

Chán nản tựa lưng vào ghế, cơn mệt mỏi nhanh chóng kéo cô vào giấc mộng đẹp.

"Ưm..."

...

[EDIT][TFBOYS/Fictional Girl] Yêu Anh Hết Thuốc Chữa!Where stories live. Discover now