Chương 33: Người gặp nạn

1.9K 121 16
                                    

Tôi hiện đang ngồi ở ghế lái của xe, dù không bị mặt trời chiếu nhờ vào việc tôi cải tạo lại cái xe giúp cho nó có mái che nhưng ngoài này lại khá nóng. Mấy cô vợ thì đang ở trong xe để tránh cái nóng nên chỉ có tôi ở ngoài thôi, tôi cảm thấy tuổi thân thấy bà luôn.

[Chủ nhân không chịu được thì ngài vào trong xe cũng được ạ, dù sao thì có tôi kéo xe thế này làm cho chẳng có con quái nào dám đến gần cả.]

"Hahaha cám ơn ngươi đã nghĩ cho ta, nhưng ta đâu thể để ngươi ngoài này một mình được chứ, với lại ngồi đây nếu có chuyện gì xảy ra thì ta còn để ý được. "

Rồi chúng tôi cứ thế đi tàn tàn trên con đường lộ, chúng tôi đã khởi hành theo hướng tây từ thành Swalt cũng được cỡ 3 tiếng rồi, đến giờ ăn trưa rồi nhỉ.

"Này Fen, ngươi tìm địa điểm nào có bóng mát đi, tới lúc dừng lại để ăn trưa rồi, ta sẽ vào trong để nói mọi người. "

[Thần đã hiểu thưa chủ nhân.]

Fen đi 1 đoạn nữa thì thấy 1 dàn cây ở bên ven đường, nó liền kéo cái xe lại đó, rồi rời khỏi vị trí kéo xe và nằm nghỉ.

"Ha~ cuối cùng cũng được ra ngoài rồi, không khí thật dễ chịu quá đi. "(Irene)

"Chị nói đúng đó onee-sama, vì cây có bóng mát nên khá là thoải mái nhỉ. "(Freya)

"Nhưng anh thì mong ở gần đây có sông hơn, vì như vậy sẽ giúp không khí ẩm hơn nhiều. "

"Anh đừng có than thở nữa, ai cũng mệt cả thôi, mà ngay từ đầu thì đây là ý của anh mà. "(Dephilia)

"Nhưng cũng có người không biết mệt mỏi là gì kìa. "(Alice)

Đúng, đó chính là đứa con gái cưng của tôi, Lia. Con bé đã chạy vòng xung quanh từ khi nó xuống khỏi cái xe, mặc dù không gian trong xe được làm rộng ra nhưng nó vẫn không phải không gian thật nên vẫn khiến mọi người cảm thấy gò bó.

"Được rồi, mọi người tập trung lại để ăn trưa nào. "

"Vâng~~."(mọi người)

"Yayyyy ăn trưa là ăn trưa. "(Lia)

"Con có vẻ sung sức quá nhỉ Lia. Nhưng có chừng mực thôi nhé, không thôi lại bệnh đấy. "

"Dạ~~."

Và rồi chúng tôi cứ thế ngồi ăn, Lia thì ngồi ăn trong khi dùng tôi làm ghế tựa, thân thiết với con gái là niềm hạnh phúc của người cha mà nên tôi cũng không để ý lắm. Bọn tôi vẫn đang ngồi ăn cho đến khi có 1 làn khói lạ xuất hiện ở xa, cùng hướng với nơi tôi đi, nên tôi dùng tăng cường giác quan để nhìn, Fen cũng để ý nên nói cũng lắng tai nghe.

[Chủ nhân, hình như có 1 người đang bị dí bởi bọn ma thú.]

"Ừ ta thấy rồi, mà người đó chắc cũng không chịu nổi nữa đâu, nên ngươi xử lí đi, còn giúp ngươi tăng kinh nghiệm nữa. "

[Vâng thưa chủ nhân.]

"À mà dắt người đó lại đây nhé, dùng thần giao cách cảm của ngươi để nói, chứ không thì người đó sẽ chạy mất đấy. "

Nói xong rồi Fen chạy 1 cách thần tốc đến chỗ đám khói, mặc dù mọi người nhìn chẳng thấy nhưng tôi lại thấy rất rõ ràng, có phải do chênh lệch chỉ số không nhỉ.

[OLN] School killer in another world: The Journey Become God (phần 1)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ