Chương 25

2.5K 65 0
                                    

    Ngay lúc còn đang mê man trong bóng tối, dưới sườn đột nhiên truyền đến một trận đau đớn kịch liệt, làm cho Hứa tinh ngay lập tức bật người thanh tỉnh. Trước mắt liền chống chọi với gương mặt băng lãnh hung tợn của Gia Trình, Hứa Tinh vừa sợ vừa đau đến cả cơ thể kịch liệt run lẩy bẩy, nước mắt thống khổ không ngừng rơi xuống.

– Cầu van anh.... làm ơn đừng như vậy.... Tiểu Tinh biết sai rồi.... thực xin lỗi.... lần sau sẽ không... sẽ không .... Oaaa..... đừng mà... đau quá....

Hứa Tinh chỉ biết nước mắt giàn dụa, không ngừng kêu khóc mà cầu xin Gia Trình tha thứ, hắn một chút không lấy thương tiếc mà càng dùng sức đẩy mạnh dương vật to lớn vào tận sâu trong nội bích mềm yếu, huyết đẫm một bãi trải tràn trên ra giường.

– Tiện nhân chỉ có thể tận hưởng tư vị của dục vọng được thôi!!!! Hảo a, tôi sẽ chiều em!!

Gia Trình tàn nhẫn mở miệng, đem Hứa Tinh lật sang một bên nằm 90 độ, đưa một chân của thiếu niên giơ lên cao, hung hăng dùng vũ khí to lớn đưa đẩy bên trong y. Hứa Tinh đột nhiên bị hắn đổi tư thế càng làm cho phân thân đi sâu vào tiểu huyệt của thiếu niên, không nhịn được đau đớn liền khóc rống.

– Oaa...... Tiểu Tinh... đau... Cầu van anh đừng đối xử Tiểu Tinh như vậy.... Tiểu Tinh xin lỗi.... lần sau không dám.... sẽ không như vậy nữa.... làm ơn tha cho Tiểu Tinh....

Hứa Tinh tuyệt vọng rơi nước mắt, tại sao hắn không tin y, y trong lòng chỉ có mình hắn, một chút cũng không có cảm tình với Văn Khải, mà Văn Khải từ trước đến giờ cũng không ưa mắt gì y, như thế nào hôm nay lại thân mật cười nói với y khiến cho Gia Trình giận dữ thế này.

Gia Trình lúc này chẳng khác gì một con thú hoang không nắm được con mồi trong tay liền điên cuồng quyết tâm giành lấy, hung hăng tàn xé mà ăn tươi nuốt sống con mồi bé nhỏ kia. Miệng hắn nói đằng này những trong thâm tâm lại suy nghĩ đằng nẻo, hắn thực tế chỉ là lần đầu trải nghiệm sự ghen tức, phải, một con dã thú ghen tuông vì con mồi của mình nằm trong tay kẻ khác. Gia Trình không ngừng suy nghĩ tuyệt phải chiếm trọn Hứa Tinh, từ đôi mắt, đến mũi, miệng, cơ thể tuyệt mỹ, gương mặt xinh đẹp tất thảy phải thuộc về hắn. Có thể nói hắn bị điên đi, phải, hắn từ khi gặp thiếu niên nhỏ bé yếu ớt này đã không còn bình thường như trước nữa rồi. Khi nhìn thấy những bức ảnh kia, Gia Trình bỗng dưng máu sôi dâng lên như núi lửa phun trào, thiếu niên đang cười đùa với kẻ thù không đội trời chung của hắn, trong khi đó y chưa bao giờ nở nụ cười một lần với hắn. Nụ cười ấy thật trong trẻo như ánh ban mai, dễ chịu hơn cả lá cỏ mùa xuân, tại sao Gia Trình hắn chưa chiêm ngưỡng được nụ cười đó.

Khoảnh khắc khi trông thấy bàn tay dơ bẩn của Văn Khải chạm vào người Hứa Tinh, ôm lấy vòng eo nhỏ gầy của y, Gia Trình phát điên đến không còn biết cha mẹ hắn là ai, điên đến không phân biệt được trái đất tròn hay vuông, chỉ không ngừng suy nghĩ phải giành lấy y từ tay Văn Khải, không cho Văn Khải một chút đụng chạm vào y. Gia Trình không muốn những thứ hắn thích thú lại bị Văn Khải đoạt lấy, đặc biệt là Hứa Tinh, hắn tuyệt đối không cho phép.

Để ý thiếu niên không biết đã ngất xỉu từ lúc nào không hay, Gia Trình tức giận túm lấy tóc của thiếu niên, kéo y đến đầu giường, hung hăng đập đầu y vào, bắt buộc y phải tỉnh lại. Nhân lúc Hứa Tinh còn đang mơ màng choáng váng đầu óc mà tỉnh lại, Gia Trình liền hung hăng giáng xuống cho y hai cái tát, ghé sát y hung tợn nói.

[Reup] Dã Thú (Đam Tứ Tuyệt phần 1) - Hoàn.Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ