NHÀ QUÝ TỘC ĐỘC THÂN (The Noble Bachelor, 1892)

211 0 1
                                    

Đám cưới của huân tước St. Simon và cái kết lạ lùng của nó, từ lâu đã không còn là đề tài gây hứng thú cho giới quý tộc mà chú rể giao du. Những vụ tai tiếng mới mẻ đã làm cho nó bị lu mờ và những chi tiết thú vị hơn trong các vụ này đã thu hút hết những lời đồn đại khiến người ta không còn bận tâm về tấn kịch từ bốn năm trước nữa. Tuy vậy, tôi có lí do để tin tưởng rằng những chi tiết chính thức chưa bao giờ được tiết lộ với công chúng và vì anh bạn Sherlock Holmes của tôi có đóng góp đáng kể trong việc làm sáng tỏ vụ này, nên tôi cảm thấy hồi kí về anh sẽ chẳng thể nào đầy đủ nếu thiếu đi vài nét phác họa về sự kiện đặc biệt này.

Câu chuyện xảy ra trước đám cưới của tôi vài tuần, trong những ngày tôi còn ở chung với Holmes tại căn nhà trên phố Baker. Hôm ấy, anh trở về nhà sau chuyến đi dạo buổi chiều thì nhìn thấy một lá thư đang đợi mình trên bàn. Suốt cả ngày dài, tôi chỉ ngồi ở nhà vì trời đột ngột đổ mưa kèm theo những cơn gió thu thổi rất mạnh và vết thương do đạn súng hỏa mai mà tôi mang về như kỉ vật của cuộc chiến ở Afghanistan lại gây nhức nhối âm ỉ. Ngồi trên chiếc ghế bành, hai chân vắt lên một chiếc ghế khác, tôi vùi mình giữa một đống báo, mãi đến khi đã bão hòa với những tin tức trong ngày tôi mới quăng hết chúng đi và nằm bơ phờ, mắt nhìn vào hình vầng trăng khuyết to tướng và những chữ cái lồng vào nhau trên phong bì nằm ở bàn, uể oải tự hỏi không biết nhà quý tộc viết thư cho bạn mình là ai.

"Đây là một bức thư rất kiểu cách", tôi nhận xét khi anh bước vào phòng. "Những lá thư đưa đến cho anh lúc sáng, nếu tôi nhớ không lầm, là của một người bán cá và một nhân viên thuế quan."

"Phải, hẳn nhiên là thư từ của tôi có sự đa dạng rất thú vị", anh mỉm cười trả lời, "và thường thường những lá thư nào càng có vẻ khiêm nhường thì lại càng lí thú. Bức thư này trông giống như một cái thư mời xã giao không mong đợi, đòi hỏi người ta hoặc là phải chịu đựng sự chán chường khi đi dự, hoặc là phải nói dối để chối từ."

Anh bóc dấu niêm phong và liếc sơ qua nội dung.

"Ồ, xem này, rốt cuộc nó có vẻ khá lí thú đây."

"Không phải thư mời xã giao à?"

"Không, hoàn toàn là công việc."

"Và từ một thân chủ có dòng dõi quý tộc?"

"Một trong những người có địa vị cao nhất ở nước Anh."

"Anh bạn thân mến, xin chúc mừng anh."

"Nói thật lòng nhé, Watson, tôi cam đoan là tôi không quan tâm đến địa vị của khách hàng bằng sự thú vị trong vụ của ông ta. Tuy vậy, có thể vụ điều tra mới này cũng không thiếu đặc tính đó. Gần đây anh chăm đọc báo lắm, phải không nào?"

"Có vẻ thế', tôi buồn rầu đáp và chỉ tay vào một chồng báo dày cộp nằm trong góc phòng. "Tôi chẳng còn việc gì khác để làm."

"May nhỉ, vì như thế anh có thể cập nhật tin tức cho tôi. Tôi chẳng xem mục gì khác ngoài các tin tức về tội phạm và mục tin nhắn. Chuyên mục ấy luôn cung cấp cho ta nhiều tư liệu. Nhưng nếu anh theo dõi sát sao các sự kiện gần đây, hẳn là anh đã đọc tin về huân tước St. Simon và đám cưới của ông ta rồi chứ?"

Sherlock Holmes Toàn TậpNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ