Câu chuyện thứ sáu

1.2K 96 8
                                    

tiendung_: Dũng xin cảm ơn tất cả mọi người những ngày qua đã dành sự quan tâm và tình cảm cho Dũng. Những món quà Dũng nhận thật sự rất đặc biệt và rất ý nghĩa. Dũng sẽ luôn trân trọng tình cảm của mọi người. Cả nhà yên tâm Dũng sẽ giữ gìn quà cẩn thận
phamduchuy1995: t đánh m đấy @tiendung_
tiendung_: đánh yêu đúng không @phamduchuy1995

Huy vứt điện thoại xuống nệm, tay xoa xoa trán, đầu bắt đầu hơi đau.
Đám ngốc này, thật chẳng biết xem hoàn cảnh để đùa gì cả!

Nói thế này chẳng phải lại khiến người ta so sánh hay sao? Cậu biết nó chẳng có ý gì, nhưng vẫn thấy khó chịu, vì người kia sẽ lại bị tổn thương.
.
.
.
Trong đội U23, Huy cũng là một trong những người được fan bóng đá biết đến sớm nhất. Năm đó, trong những chiến công của U19 Việt Nam - mà nòng cốt là U19 HAGL - cậu, Quang Hải, Minh Long, Duy Mạnh... cũng đóng góp một phần sức lực. Lối chơi giàu thể lực, không ngại tranh chấp của cậu là một điểm cộng hoàn hảo cho sự mềm mại, thanh thoát đến từ HAGL.

Mối dây gắn kết của các cậu đã bắt đầu như thế...

Đó là lần đầu tiên Huy chứng kiến một tập thể trẻ có kỹ thuật điêu luyện và lối chơi ăn ý đến vậy. Những đường chuyền có điểm rơi của Xuân Trường, những cú tỉa bóng của Tuấn Anh luôn tìm được đúng vị trí của Công Phượng, Văn Toàn; những pha đua tốc độ của Văn Toàn và cả kỹ thuật đi bóng, dứt điểm tinh tế của Công Phượng... tất cả đều khiến cậu ngưỡng mộ.

Kể cả trong một tập thể xuất sắc như thế, sự vượt trội của Phượng vẫn là không thể phủ nhận. Không ai bảo ai, người ta đồng loạt đặt tên cậu ấy bên cạnh một cái tên khác, một huyền thoại- Văn Quyến.

Chính bản thân Huy cũng nghĩ như thế!

Một lần nọ, khi ghé qua Hà Nội, anh Công Vinh đến thăm anh Lương dị, cậu cũng may mắn được cả hai dẫn đi ăn cùng. Hôm đó, trên tivi chiếu một bản tin về Phượng.

- Cậu nghĩ sao?- Thành Lương không rời mắt khỏi màn hình, hỏi bâng quơ.

- Không ai có thể giống cậu ấy- Vinh đáp lời, không chút chần chừ.

Huy ngớ ra một lúc mới hiểu được "cậu ấy" ở đây là người kia- Văn Quyến.

- Tại sao ạ?- Lấy hết can đảm, Huy rụt rè chen vào câu chuyện của hai anh. Cậu biết như thế là thất lễ, nhưng cậu quá tò mò.

- Vì cậu ta là kết quả của tập luyện, còn Quyến thì không.

Vinh cười, chua chát. Với anh, Quyến vừa là bạn thân, là đối thủ, là mục tiêu, cũng là một cái gai nhọn cắm mãi trong tim, mỗi khi có ai động đến lại chảy máu đầm đìa. Vinh không phải thiên tài như Quyến, nhưng Vinh đã cố gắng bù lại bằng nỗ lực, gấp trăm, gấp ngàn lần. Vinh thành công hơn Quyến, rất nhiều lần; nhưng nếu có thể, anh sẵn sàng đánh đổi tất cả để được một lần so tài công bằng với cậu ấy- một cách ngang hàng thật sự.

Đôi chân của Quyến là một món quà từ tạo hóa, những đường bóng từ đôi chân ấy không hề có khuôn khổ, không thể bắt bài. Cậu bé kia không làm được như thế, mãi mãi không được.

Những mẩu chuyện nhỏNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ