"Mọi người! Lâu quá đó!"
Kazuha phụng phịu đứng dậy, nhìn thất thải chiến đội đang rảo bước lại gần.
"Kazuchin đừng giận thôi~ đây là mĩ vị bổng mới ra, cậu ăn nhé?"
Nói xong còn chưa đợi cô phản ứng đã nhét vào miệng cô. Lợi dụng thân cao ưu thế, cậu lại một lần nữa tựa người vào cô, cằm đặt trên đỉnh đầu khiến cô cảm thấy nhột nhột:
"Atsu-chan! Đã nói không được làm thế rồi mà! Tớ sẽ không cao lên được!"
"Ừ~ Kazuchin như vậy rất đáng yêu mà~ nho nhỏ~"
Kazuha hắc tuyến:
"Atsu-chan! Cậu---"
"A a Kazuhacchi Kazuhacchi~"
Kise nhộn nhạo tiến lên, ôm lấy cánh tay cô cọ tới cọ lui. Sau đó còn chưa thấy thoả mãn, cậu ta rúc cả lên cổ cô. Bị tóc Kise cọ vào cô thấy nhột vô cùng, vì thế nhịn không được cười ha hả.
Aomine nhìn không được, chạy lên túm Kise ra, ném bay.
"Tên Kise này, hơi quá đáng!"
"Nhàm chán."
Midorima nâng kính lên, hừ một tiếng. Thế nhưng dư quang vẫn là liếc về phía cô. Thấy Kazuha đang nhìn mình, cậu quẫn bách dúi vào tay cô một cái kẹp tóc:
"Vật may mắn ngày hôm nay của Nhân Mã là kẹp tóc, thuận tiện nói, của Cự Giải là...."
"Là cái gì?"
Cô thấy cậu cứ ngập ngừng mãi không khỏi nghi hoặc. Midorima đỏ mặt, không được tự nhiên nhìn cô:
"...Cái ôm của Nhân Mã..."
"Ôi chao? ('⊙ω⊙')" Đây là Kazuha.
Aomine: nà ní?! ∑(゚Д゚)
Kise: phạm quy phạm quy! Midorimacchi gian dối!!! (● ˃̶͈̀ロ˂̶͈́)੭ꠥ⁾⁾
Momoi: (*⁰▿⁰*) Midorin...rất biết cách lợi dụng nha? Nhân gia không phải ngạo kiều sao?!
Kuroko: Σ('◉⌓◉') Kazuha là thanh mai nhà cậu mà...
Murasakibara: rột...rột...rột...(΄◉◞౪◟◉`)
Midorima (c" ತ,_ತ)...
Chỉ là vật may mắn thôi mà? Phản ứng có cần lớn như vậy hay không hả?
Kazuha còn không đợi mọi người có phản ứng khác đã thoát khỏi trói buộc của Murasakibara, cho cậu một cái ôm:
"Chúc cậu hôm nay may mắn~"
Nói xong, lại lấy cái kẹp tóc của cậu ta kẹp lên đầu. Bởi vì búi tóc, nên Midorima rất cẩn thận lựa chọn cho cô loại này.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Full] (Đồng Nhân Kuroko no Basket) Tia Chớp Thứ Bảy (BG/NP)
General FictionNp Giới thiệu: Thứ tình cảm mơ hồ mà Matabe Kazuha không dám tin tưởng đã khiến cô bị vùi vào vòng xoáy muốn-không muốn. Bọn họ yêu, cho nên sợ hãi mất đi. Vì sợ hãi mất đi, cho nên điên cuồng muốn giữ lại. Để rồi... Thất vọng, phản bội, tổn thươn...