Chương 256 : Cô xác định , Tiểu Nhu đối với Nam Cung chỉ là cảm kích ?
Nhất thời, bầu không khí trong xe trở nên yên tĩnh.
Dụ Thiên Tuyết không biết phải mở miệng nói cái gì, đôi mắt mát lạnh như nước đành nhìn ra ngoài cửa sổ, nắm tay Thiên Nhu, đối với tương lai có phần mê mang luống cuống, giờ phút này, ở trong lòng cô, Thiên Nhu giống như một tờ giấy trắng tinh khiết, phải nói thế nào cho Thiên Nhu biết toàn bộ chuyện đã xảy ra với mình trong năm năm qua? Cô phải nói sao đây, Thiên Nhu sẽ nghĩ như thế nào?
Cho đến lúc xe ngừng lại, vừa bước xuống xe, đôi mắt trong suốt của Thiên Nhu lộ ra sự mê hoặc cùng suy đoán, nhìn kiến trúc hoa viên trước mắt.
Thời điểm xe vừa chạy qua, cô đã nhìn thấy mấy chữ 'Khu Bích Vân', hẳn là tên của khu nhà này, nhìn phụ cận có vẻ u tĩnh, chắc là cách trung tâm chợ một đoạn, nhưng kiến trúc ở đây rất độc đáo, nếu muốn sở hữu một căn hộ nhỏ ở chỗ này, theo giá thị trường trong nước, không có mấy triệu căn bản là không thể có.
Chị...... Tại sao lại có nhà ở đây?
"Từ nước ngoài về sao cô mang ít đồ như vậy, mấy thứ khác đâu?" Lạc Phàm Vũ lấy hành lý trong cốp xe ra cho cô, cười yếu ớt hỏi.
Thiên Nhu ngẩn ra, phục hồi tinh thần lại, nói: "Đồ đạc không nhiều lắm, số còn lại không mang theo, đã quyên cho bọn nhỏ ở giáo đường rồi."
"Chậc chậc, cô bé tốt bụng," Lạc Phàm Vũ vẫn tươi cười: "Đi thôi, đi lên xem một chút, cô đứng ở nơi này làm gì?"
"Tôi......" Thiên Nhu muốn nói lại thôi.
"Tôi đang suy nghĩ, tại sao Nam Cung không đến đón tôi." Cô vẫn thành thật nói.Truyện chỉ đăng trên diendanlequydon
"......" Lạc Phàm Vũ bỗng nhiên cứng họng, đôi mắt thâm thúy hơi kinh ngạc, cẩn thận suy nghĩ một chút mới bật cười trả lời: "Gần đây tên kia hơi bận, nếu không thì cậu ấy cũng sẽ đi đón cô, thế nào, cô muốn thấy cậu ấy?"
Thiên Nhu gật đầu, vẻ mặt có hơi buồn rầu: "Từ năm mắt của tôi tốt lên, bắt đầu từ lúc đó tôi chưa từng nhìn thấy người thật của anh ấy, anh thì sao? Anh là bạn của anh ấy à? Hay là bạn của chị tôi?"
"Tôi cũng xem như là người theo đuổi chị cô......" Lạc Phàm Vũ sâu kín nói, nhìn cô bỗng nhiên trợn to đôi mắt, giơ lên ngón tay làm động tác 'suỵt', cười yếu ớt nói tiếp: "Chị của cô vẫn còn chưa biết, hơn nữa, nếu để tên Nam Cung kia biết tôi trắng trợn táo bạo như thế, nhất định sẽ giết tôi, đi thôi, tôi dẫn cô đi lên xem nhà."
Thiên Nhu vẫn chưa hiểu ý tứ của anh, nhìn anh đi vào, không thể làm gì khác hơn là nhấc chân đuổi theo.
Gian phòng rộng rãi sáng ngời, ưu nhã mà tĩnh lặng.
"Tiểu Nhu, tạm thời em ở phòng này, chị đã thu thập xong giúp em, còn cần gì thì nói chị biết, chị thu xếp cho em." Dụ Thiên Tuyết quay đầu lại, cười nhẹ, nói.
Nhưng khi quay đầu lại, mới thấy cô đang ngẩn người nhìn điện thoại di động.
"Sao vậy, có vấn đề gì không?" Cô nghi ngờ hỏi.
BẠN ĐANG ĐỌC
P2-Chọc Vào Hào Môn: Cha Đừng Đụng Vào Mẹ Con- Cận Niên
Ficción GeneralCHÚNG TA TIẾP TỤC PHẦN 2 NHÉ 💓💓 Phần 1 các bạn vào trang cá nhân của Linh để đọc nhé. Thể loại : hiện đại, ngược sủng đan xen, ngược nặng , có H, nữ cường , nam máu chó. Tình trạng : còn quài chưa hết. Số chương: loáng thoáng >300ch +NT Trích tr...