Chương 333 : Chúng ta cùng nhau chơi, chơi chết bỏ.
Sắc mặt của Nam Cung Kình Hiên ảm đạm xuống.
Anh chậm rãi bắt lấy cánh tay của La Tình Uyển đang lôi kéo áo khoác của anh, kéo xuống siết chặt ấn ở một bên, cúi thấp đầu, giống như ác ma la sát trong bóng đêm, nghiến răng trầm thấp nói: "La Tình Uyển, nếu thức thời, lập tức nói cho tôi biết Trình Dĩ Sênh đang ở nơi nào, có lẽ tôi sẽ vì một chút lương tâm còn sót lại đó của cô mà thương hại cô, nếu không... Cô muốn nghe nội dung tiếp theo không ?"
Tinh thần của La Tình Uyển đã gần như sụp đổ, cô ta cắn môi, run rẩy đến không còn hình dạng.
Cô ta đang sợ. Sợ đến muốn chết.
Cô ta biết, khẳng định là Nam Cung Kình Hiên đã biết cô ta giúp Trình Dĩ Sênh, cho dù cô ta có phủ nhận như thế nào cũng không có tác dụng, nhưng cô ta thật sự rất sợ, sợ sau khi nói ra thì sẽ vạn kiếp bất phục... Sợ sau khi nói ra thì mình sẽ thật sự bị phán tử hình ở trong lòng anh! Sợ sự nghiệp đang tràn ngập nguy cơ của ba ba từ đây sẽ thật sự sụp đổ, đến cuối cùng không gượng dậy nổi!
Khuôn mặt tái nhợt, nước mắt trong suốt rơi xuống, cô ta sợ hãi, cũng đang do dự, trái tim như bị dao cắt.
Gương mặt u ám của Nam Cung Kình Hiên đã căng chặt tới cực điểm.
Một lát sau, anh gật gật đầu, khóe miệng nhếch lên một nụ cười băng lạnh đến cực điểm, buông cô ta ra, lùi lại một bước, trong vẻ ưu nhã lộ ra sự khát máu kiêu căng và lạnh nhạt: "Tốt... rất tốt... Cô không nói đúng không ?"
"Chúng ta cũng chỉ gặp nhau đêm nay... Nói vậy chắc hẳn cô không biết hiện giờ Trình Dĩ Sênh đang làm gì... Cậu ta bắt cóc con gái của mình và em gái của Thiên Tuyết, nếu đêm nay Thiên Tuyết không đi gặp cậu ta, có lẽ cậu ta sẽ giết con tin... Từ trước tới nay tôi rất tin tưởng người này vô cùng ngoan độc, so với cô còn độc ác hơn..." Nam Cung Kình Hiên thấp giọng nói, trong giọng nói mang theo sự từ tính xen lẫn khát máu lởn vởn trong phòng bệnh: "Chỉ có điều, La Tình Uyển, cô nhớ kỹ, nếu đêm nay Thiên Nhu xảy ra chuyện gì, tôi muốn cô hoàn trả gấp đôi"
Anh chậm rãi tới gần, như một con báo săn khát máu.
Đè thấp giọng, nói bên tai cô ta: "Nếu em ấy mất một bàn tay, tôi sẽ chặt rớt hai tay của cô... Em ấy thiếu một con mắt, tôi sẽ móc cả đôi mắt của cô... Em ấy chịu một chút thương tổn, tôi sẽ làm cho cô tàn phế ngồi trên xe lăn cả đời... Cô có thể thử... Chúng ta cùng nhau chơi, chơi chết bỏ..." Giọng nói khàn khàn nhưng vô cùng rõ ràng, chầm chậm rót vào trong tai của La Tình Uyển.
Đôi mắt của Nam Cung Kình Hiên lạnh lẽo tận xương, hờ hững, u tĩnh, giống như một hồ nước sâu yên tĩnh, nhưng tùy thời có thể kéo người ta rơi vào địa ngục.... Nói xong, anh chậm rãi đứng dậy muốn rời đi.
BẠN ĐANG ĐỌC
P2-Chọc Vào Hào Môn: Cha Đừng Đụng Vào Mẹ Con- Cận Niên
General FictionCHÚNG TA TIẾP TỤC PHẦN 2 NHÉ 💓💓 Phần 1 các bạn vào trang cá nhân của Linh để đọc nhé. Thể loại : hiện đại, ngược sủng đan xen, ngược nặng , có H, nữ cường , nam máu chó. Tình trạng : còn quài chưa hết. Số chương: loáng thoáng >300ch +NT Trích tr...