Bình Dương Vương rốt cuộc có ý gì? Mà hắn, Nam Dương Vương, rốt cuộc muốn làm gì?
Hoa Tưởng Dung không liếc mắt nhìn Bình Dương Vương một cái , mà nhìn chằm chằm vào bóng dáng Nam Dương Vương không nói một lời, trên mặt nhìn như bình tĩnh không gợn sóng, tâm lại không khỏi lo sợ.
Nàng không tự giác mà nắm chặt tay áo, khẩn trương mà nhìn chằm chằm một màn trước mắt, chỉ nghe kia Nam Dương Vương chậm rãi mở miệng, kiên định nói: “Khải tấu Hoàng Thượng, vi thần khẩn cầu Hoàng Thượng thu hồi thánh chỉ tứ hôn.”Triệu Đoạt (nữ chủ đã biết tên của Nam Dương Vương, về sau sẽ trực tiếp dùng tên Triệu Đoạt thay thế cho Nam Dương Vương ) vừa nói ra, mọi người đều sợ hải hít vào một hơi, ngay sau đó dời đi tầm mắt đem ánh mắt đều dừng ở trên người Hoa Tưởng Dung.
Hoa Tưởng Dung cũng không có dự đoán được hắn sẽ ở trường hợp này dưới thỉnh cầu từ hôn, không lưu nửa con đường sống. Mà Bình Dương Vương lúc nãy hỏi như vậy, chỉ sợ là đã sớm biết Triệu Đoạt sẽ thoái hôn, hiện giờ muốn hắn ra mặt hỗ trợ, chỉ sợ là không thể, huống chi nàng cũng không biết, Bình Dương Vương giúp nàng bằng cách gì.
Đối mặt sự cười nhạo của mọi người, nàng đã không thể suy nghĩ gì hiện giời nàng chỉ muốn tìm cái khe dưới đất mà chui vào để thoát khỏi nhục nhã trước mắt. Lại xem Hoa thừa tướng, gương mặt đã xanh mét ngồi im lặng không nói một lời. Không khó nhận ra, lúc này ông rất hoảng loạn, chỉ là ngồi tận lực ổn định cảm xúc của chính mình tránh làm xấu mặt trước mắt mọi người.
Thái phi cùng Hoàng Thượng sắc mặt từ từ tối tăm, không đợi Hoàng Thượng nói chuyện, thái phi đã kiềm chế không được cả giận nói: “Đoạt nhi, có biết con đang nói cái gì không? Hoàng Thượng nhất ngôn cửu đỉnh, há cho con lung tung làm càn?”
Triệu Đoạt nhíu nhíu mày, thanh âm to lớn vang dội như sấm: “Hoàng Thượng, nói cái gì thần cũng sẽ không cưới Hoa Tưởng Dung làm phi, nếu Hoàng Thượng không đáp ứng, liền đem thần phái đến tiền tuyến đi, thần nguyện lãnh binh thủ quan, cả đời không quay lại.”
“Làm càn, ngươi đây là đang ép trẫm?” Triệu Cờ ( tên hoàng thượng) nắm chặt nắm tay các khớp xương trắng bệt không hề huyết sắc, nhíu chặt mày biểu thị giờ phút này hắn đang rất bất mãn.Sự phẫn nộ của Triệu Cờ cũng không làm cho Triệu Đoạt giao động, hắn như cũ thẳng tắp mà quỳ, kiên định mà từ chối nói: “Hoàng Thượng, trong lòng thần đã có người khác, đã hứa với nàng không phải nàng không cưới, thần đã nhận định nàng chính là Vương phi của thần, cho nên thứ thần không thể tuân mệnh.”
“Trong lòng có người khác?” Triệu Cờ mắt hơi hơi nheo lại, ánh mắt hung ác nham như thợ săn đang đánh giá con mồi, gắt gao mà nhìn chằm chằm Triệu Đoạt, “Nói cho trẫm, người trong lòng ngươi là ai?”
“Hoàng Thượng, thứ thần không thể nói” Triệu Đoạt nhẹ nhàng mà nhíu nhíu mày, ngay sau đó cắn chặt khớp hàm.
“Không thể nói? Ngươi cho rằng, trẫm là tiểu hài tử ba tuổi tùy ý ngươi có thể dối gạt?” Triệu Cờ thịnh nộ đánh một chưởng lên bàn suýt nữa đánh tan ly trà trong tay. Triệu Cờ ánh mắt uy nghiêm đảo qua mỗi người ở đây, lúc nhìn qua Hoa thừa tướng trong mắt hiện lên một tia xin lỗi.Hiện trường một mảnh yên tĩnh, mọi người đều nín thở, không dám nhúc nhích, sợ sự tức giận của hoàng thượng lan đến chính mình.
Hoa Tưởng Dung nín thở, âm thầm cảm thấy ủy khuất: Hảo, trong lòng có người khác, Nam Dương Vương ― Triệu Đoạt, hắn quả nhiên vì nữ nhân kia mà muốn lui hôn sự này, chính là, hắn vì sao phải chọn thời gian này để nhắc tới việc từ hôn? Chẳng lẽ hắn muốn làm cho nàng khó xử?Bỗng nhiên, nàng vén cái bàn lên, đứng lên trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, chậm rãi đi đến giữa sân, cuối người mà quỳ xuống.
Hoa Thừa tướng cả kinh, định giơ tay giữ nàng lại nhưng lại không dám động chỉ mang vẻ mặt khó xử mà nhìn nàng.Hoa Tưởng Dung thong dong mà quỳ trên mặt đất, chậm rãi ngẩng đầu, trên khuôn mặt thanh lệ là đôi mắt mở to lấp lánh như ánh sao.
“Hoàng Thượng, Nam Dương Vương cự hôn trước mặt mọi người như vậy, hẳn là bất đắc dĩ, thỉnh Hoàng Thượng không cần so đo.”
“Dung Nhi, ngươi đây là” nghe được Hoa Tưởng Dung vì Triệu Đoạt biện giải làm Hoa thừa tướng có chút kinh ngạc.Thái phi vẫn luôn ngồi ở ghế trên, nghe xong Hoa Tưởng Dung nói, cũng có một tia khó hiểu, nhịn không được xen mồm nói: “Hoa Tưởng Dung, ngươi đây là có ý tứ gì? Chẳng lẽ Đoạt nhi trước mặt mọi người cự hôn với ngươi, ngươi nửa câu oán hận cũng không có?”
Hoa Tưởng Dung cúi đầu trả lời: “Hồi thái phi, làm một nữ tử khuê phòng, tự nhiên vạn phần chú trọng danh tiết, chính là thần nữ cũng có thể hiểu được khổ tâm của Nam Dương Vương. Thần nữ cùng Nam Dương Vương chưa bao giờ gặp qua, căn bản không có quen biết, đừng nói gì đến cảm tình, mà trong lòng Nam Dương Vương đã có người khác, dưới tình huống như thế, thần nữ nếu vẫn cứng rắn muốn gả cho Nam Dương Vương chính là chia rẽ lương duyên, mà thần nữ, cả ngày đối mặt với một nam nhân không yêu mình, cũng là khổ không nói nổi. Cho nên, thần nữ cả gan khẩn cầu thái phi cùng Hoàng Thượng chấp nhận lời thỉnh cầu của Nam Dương Vương, hủy bỏ hôn ước.”
“Nói gì vậy?” Thái phi rùng mình, lạnh nhạt nói, “Các ngươi một người trong lòng đã có người khác, một người muốn thành toàn, đem uy nghiêm của Hoàng Thượng đặt nơi nào? Từ xưa hôn nhân đều theo lệnh của cha mẹ, lời người mai mối, hôn sự của các ngươi đã định không thể thay đổi.”
“Mẫu phi!”
“Thái phi!”
Hai người vội vàng muốn tranh luận, đồng thời mở miệng, ăn ý hô lên cùng một lúc, thế nhưng không hẹn mà cùng mà quay đầu nhìn chăm chú vào đối phương.
Thái phi nhìn hai người quỳ trên mặt đất, cong cong khóe môi, ánh mắt thâm ý nhìn Triệu Cờ nói: “Hoàng Thượng, người xem? Đoạt nhi trong lòng có người khác, Dung Nhi có ý muốn thành toàn, nhưng có cách nào vừa có thể bảo trụ uy nghiêm hoàng đế, lại có thể đẹp cả đôi đàng đây?”Nhìn ánh mắt Thái Phi, Triệu Cờ ngầm hiểu, hắn cố tình cường điệu thanh âm lớn tiếng tuyên bố : “Một khi đã như vậy, trẫm liền làm chủ, đem Hoa Tưởng Dung gả cho Nam Dương Vương làm thiếp , Nam Dương Vương cùng Hoa Tưởng Dung đều không được mượn cớ cự tuyệt, ba ngày sau tức khắc thành hôn. Hoa Thừa tướng càng vất vả công lao càng lớn, ngay trong ngày mai, bổng lộc tăng gấp đôi ,ban miễn kim bài, ba lần pháp hiệu.”
Đem Hoa Tưởng Dung gả cho Nam Dương Vương làm thiếp, vừa không ảnh hưởng chuyện hắn nạp phi, nhưng lại làm hắn lui một bước đáp ứng cưới Hoa Tưởng Dung, hoàng đế cũng coi như bảo vệ mặt mũi. Mà đối với phong thưởng hoa Thừa tướng, còn lại là vì lấp kín miệng của mọi người, cho Hoa thừa tướng một bước bậc thang đi xuống.
Kết quả, ai cũng vui mừng, không thể tốt hơn. Hoa Thừa tướng tuy có không phục nhưng cũng quỳ xuống, hô to vạn tuế. Các quan lại toàn bộ quỳ xuống cùng nhau hô lên khen tặng hoàng đế anh minh.
Hôn lễ, ba ngày sau đúng hạn cử hànhHôn lễ rốt cuộc muốn cử hành, chi tiết ngược cũng chính thức bắt đầu.
BẠN ĐANG ĐỌC
Tiện Thiếp Của Vương Gia (Drop)
RomanceTác Giả: Đỗ Dự Đang cập nhật... Số chương: 101 chương. Thể loại: Cổ đại, H, ngược thân, ngược, HE. Văn án: Hắn là Vương gia có thể hô mưa gọi gió, không gì làm không được. Nàng là thiên kim tiểu thư tướng phủ. Chỉ liếc mắt một, hắn liền mọc rễ ở tro...