Chương 43: Lâm thị khuất nhục liên hoàn độc kế

3.7K 97 0
                                    

"Cữu cữu nói quá lời rồi. Noãn nhi sao dám! Cữu cữu, cữu mẫu đều là các vị trưởng bối, nếu đã muốn đi vào sao con dám cản. Nhưng dù sao đây cũng là viện của lão thái quân, mọi người cứ thế xông vào thì thực không ổn, vẫn nên để con cho người vào trong bẩm báo. Mọi người ở bên ngoài chờ một chút!" Âu Dương Noãn nói xong liền phất tay, Hồng Ngọc hiểu ý liền xoay người vào trong.

Chỉ chốc lát sau, Đỗ mama từ bên trong đi ra. Thần sắc lạnh lùng nói: "Hai vị lão gia, phu nhân cùng các vị thiếu gia, tiểu thư, mọi người hãy đi về trước đi, lão thái quân hôm nay không muốn tiếp kiến ai hết!"

"Ta không tin! Sao lão thái quân có thể nói lời này?" Tương thị nhíu mày nói

"Nhị tẩu nói rất đúng, các ngươi nhất định không cho bọn ta gặp lão thái quân, chẳng lẽ bên trong đã xảy ra chuyện gì sao? Mau tránh ra!" Lâm Văn Bồi dẫn đầu hét lên.

Nghe Lâm Văn Bồi hét lên nhưng Âu Dương Noãn vẫn đứng yên ở cửa chính. Tuy thân hình nhỏ bé mảnh mai nhưng ánh mắt lại trấn định thong dong, không chút nghe vào ý tứ của bọn họ.

Lâm Văn Uyên cười lạnh nói: "Noãn Nhi, chớ có ỷ vào lão thái quân sủng ái ngươi, ngươi dám ngăn cản chúng ta sao?"

"Ta tất nhiên là không dám ngăn Nhị cửu cửu, nhưng Đỗ mama cũng đã nói là ngoại tổ mẫu không muốn gặp ai." Tươi cười trên mặt Âu Dương Noãn cũng không thay đổi.

Lâm Văn Uyên cuối cùng cũng không thể tươi cười được nữa. Hắn không nghĩ tới người cháu gái trong ấn tượng của hắn vẫn luôn nhát gan thế nhưng bây giờ lại can đảm như vậy: "Ngươi đây là đang muốn ta phải để cho hạ nhân ra tay sao? Đến lúc đó uy nghiêm tiểu thư của ngươi cũng mất hết!"

Âu Dương Noãn một chút cũng không ảnh hưởng, tươi cười trên mặt lại càng tha thiết chân thành động lòng người: "Nhị cửu cửu sao lại nói vậy? Noãn nhi làm như vậy cũng là vì lo lắng cho người thôi. Thứ nhất, ngoại tổ mẫu biết Ngũ biểu đệ không còn tuy rằng rất thương tâm nhưng tốt xấu gì cũng có Đại cửu mẫu cùng ta ở bên khuyên bảo. Nhị cửu cửu là người có chức vụ, công việc bận rộn, chúng ta sao dám để ngươi phải phiền lòng vì chuyện này chứ! Hai là, lão thái quân trong lòng đang không được vui, nếu mọi người cứ làm trái tâm ý của người mà cứ muốn đi vào, đến lúc đó chọc cho ngoại tổ mẫu tức giận làm bệnh tái phát, trách nhiệm này hai cậu có gánh nổi không? Ba là, ta thật ra vẫn thường nghe phụ thân nói, Tông nhân phủ Tả tông vì nói sai một câu ngỗ nghịch với mẹ cả, sau khi truyền ra ngoài lại bị Ngự sử trong triều buộc tội. Ngay cả chức quan nhất phẩm của hắn cũng bị Thánh thượng tước bỏ. Nhị cửu cửu cũng biết, biển hiệu Vinh hi đường này là do Tiên hoàng ngự ban, vừa rồi Đỗ mama là đang truyền lại ý tứ của lão thái quân, lời này nhóm người Ngự sử chắc chắn sẽ tin. Không có việc gì cũng tự tìm phiền phức, Nhị cửu cửu bằng lòng để bọn họ mượn cơ hội nói ngài bất kính với Tiên hoàng, không tôn trọng mẹ cả sao?"

Từng câu từng chữ nói ra, đừng nói là Lâm Văn Uyên mà tất cả mọi người đang có mặt tại đây đều im lặng ngây ngốc. Chỉ có Tam lão gia Lâm Văn Bồi là người không có quan chức, lại là người vẫn luôn làm loạn, lúc này hắn lớn tiếng nói: "Hoàng thượng anh minh, nhất định sẽ không vì chuyện nhỏ này mà trách tội Nhị ca!"

Âu Dương Noãn sâu kín cười mà vẫn thập phần xinh đẹp, nói: "Tam cửu cửu nói phải, chỉ là mặc dù con còn nhỏ tuổi nhưng cũng biết gia đình yên ổn mọi sự hưng, quốc gia mới được thái bình. Vạn nhất làm cho Thánh thượng hiểu lầm, nghĩ rằng Hầu phủ là gia đình không yên. Đắc tội với người như vậy có gì tốt đâu!"

Lâm Văn Bồi vẫn không cam lòng, còn muốn nói nữa, lúc này Âu Dương Noãn lại nhẹ giọng nói tiếp: "Tam cửu cửu, Lão thái quân lúc nãy vẫn còn đang tức giận, nói rằng hai ngày trước ở cửa sau Hầu phủ có một nữ nhân bị điên, nàng ta nói nàng ta là Tam phu nhân, ta liền cảm thấy nực cười, Tam cửu mẫu của ta vẫn yên ổn đứng ở đây, tại sao lại xuất hiện thêm một người nữa? Noãn nhi cũng là vì suy nghĩ cho người thôi. Bây giờ vẫn không nên đi chọc giận ngoại tổ mẫu!"

Tam phu nhân Mạnh nãy giờ chỉ đứng xem kịch vui lúc nãy sắc mặt bỗng chốc đại biến. Lâm Văn Bồi thì như bị ai chặn họng, một câu cũng không nói nên lời.

Lâm Văn Uyên lại xem xét cẩn thận đánh giá Âu Dương Noãn một lần nữa, nghĩ rằng bản thân vẫn luôn kiêng kị, bất tri bất giác không nghĩ tới đại muội muội đã mất sớm lại có một nữ nhi can đảm như vậy. Uyển Nhu không phải nói là đã nắm chặt nó trong lòng bàn tay rồi sao? Làm sao lại biến thành như vậy? Hắn hít sâu một hơi, nói: "Thôi, lão thái quân đã không chịu gặp thì chúng ta cứ về trước vậy!"

Âu Dương Noãn mỉm cười nhìn đám người này căm hận quay về, lúc xoay người lại thì thấy Đỗ mama đang tròn mắt kinh ngạc nhìn mình, liền hỏi: "Làm sao vậy?"

Đỗ mama cười cười, nói: "Không có gì, Lão thái quân còn đang chờ tiểu thư, chúng ta mau vào thôi!"

Bước vào phòng ngủ, tinh thần của lão thái quân cũng tốt lên rất nhiều, nhìn Âu Dương Noãn từ trên xuống dưới cả nửa ngày mới nhìn Đỗ mama cười nói: "Ngươi nói đứa nhỏ này từ khi nào thì biết ăn nói như vậy! Hôm nay nhóm người kia đã bị con nói cho không thốt nên lời rồi!"

Âu Dương Noãn cười đi đến bên lão thái quân ngồi xuống: "Ngoại tổ mẫu, không phải Noãn nhi giỏi ăn nói, tại bọn họ bị đuối lý thôi!"

Đỗ mama kỳ quái hỏi: "Nhưng sao Biểu tiểu thư lại biết cửa sau Hầu phủ từng có nữ nhân đến náo loạn?"

Âu Dương Noãn quay đầu, hết nhìn Đỗ mama rồi lại nhìn Lão thái quân, cười hì hì: "Bởi vì con thần thông a, chỉ cần tính toán tốt một chút thì liền biết thôi!" Kinh đô này có rất nhiều chỗ, chỉ cần một chút tin đồn thôi cũng đã lan truyền nhanh chóng rồi. Ai lại không biết Tam lão gia Trấn quốc Hầu phủ ở bên ngoài nuôi dưỡng tình nhân, còn bị người ta tìm đến cửa, huống chi Âu Dương Noãn vẫn luôn sai người âm thầm theo dõi động tĩnh bên này thì sớm đã biết rất rõ ràng rồi.

Lão thái quân không khỏi nở nụ cười, lại bị ho khan mấy tiếng, Âu Dương Noãn vội vỗ nhẹ lưng người, nói: "Bọn họ hôm nay không gặp được, ngày mai chắc chắn lại đến, Đại cửu cửu cùng đại cửu mẫu đang ở đâu?"

Đỗ mama lộ ra thần sắc khó xử, nói: "Thân thể Đại lão gia vẫn luôn không tốt, nên không chịu được gió lớn mà chỉ có thể nằm trên giường tĩnh dưỡng, trong nhà này chỉ dựa vào lão thái quân cũng đại phu nhân chống đỡ, nhưng nay đại phu nhân đang đau lòng vì mất con trai, bắt đầu từ hôm qua đã không chịu đi ra quản lý, bằng không cũng không để cho nhị lão gia cùng tam lão gia có thể ép người như vậy!"

Đại cửu cửu Lâm Văn Phong tuy rằng kế thừa tước vị nhưng lại hư nhược nhiều bệnh, tính cách yếu đuối. So với Nhị cửu cửu Lâm Văn Uyên thân thể cường tráng cùng tâm cơ thâm trầm thì đúng là kém hơn rất nhiều. Kiếp trước đại cửu cửu cũng là nằm trên giường bệnh nhiều năm, cuối cùng vẫn mất sớm, tước vị đương nhiên là được Lâm Văn Uyên rất có uy danh trong triều kế thừa. Nhưng Lâm Văn Phong mới là cậu ruột của nàng, Lâm Văn Uyên cùng Lâm thị là huynh muội ruột thịt, nhìn về điểm này tất nhiên nàng sẽ không để ông ta có thể đoạt được tước vị nhẹ nhàng như vậy. Nàng nghĩ nghĩ rồi nói với Lão thái quân: "Ngoại tổ mẫu, người cũng mệt rồi, nên nghỉ ngơi trước đã, con bây giờ qua thăm Đại cửu mẫu, quay về lại chăm sóc cho người!"

"Đi đi, thay ta an ủi nó!" Lão thái quân thở dài, sắc mặt bao phủ một tầng u ám.

Âu Dương Noãn nhìn Đỗ mama hầu hạ lão thái quân ngủ xong mới quay người rời đi.

( QUYỂN I ) TRÙNG SINH CAO MÔN ĐÍCH NỮ Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ