Tại trường quý tộc X, cả sân trường như náo nhiệt hẳn lên trong giờ ra chơi. Hiện giờ nó và cậu đang ngồi dưới canteen ăn sáng. Cái bàn mà hai người ngồi đã thu hút không ít ánh nhìn của nữ sinh, một người thì đẹp trai phong trần người còn lại thì đẹp theo kiểu baby cute, dịu dàng ấm áp. Làm cho bao nữ sinh xao xuyến.
-Cậu: Ê nghe nói hôm nay có giáo viên mới vào chủ nhiệm thay cho cô mình bởi vì cô mình đi công tác đó. Nghe nói là bao trẻ bao xinh luôn nha
-Nó: Mày nghe ra đâu được mà hay vậy? Tao còn không biết
-Cậu: Tao mà - Dương hất mặt lên đầy kiêu ngạo, cái mũi cao như muốn chạm tới trời.
-Nó: Đúng là không hổ danh là trung tâm nghe nhìn....hahaha
-Cậu: Im đi đồ chóa
——-
Tùng...tùng...tùng- tiếng trống trường vang lên báo hiệu đã hết giờ ra chơi. Tất cả học sinh đều nhanh chóng di chuyển về lớp của mình-Nó: Oáp...buồn ngủ quá đi - nó nằm dài trên bàn mà ngáp, còn không quên vươn mình như một chú mèo chuẩn bị vào giấc mộng.
-Cậu: Mày suốt ngày chỉ biết ngủ. Ngoài ăn với ngủ ra mày còn làm được gì hả?
-Nó: Kệ tao. Mày biết tao mà không được ngủ sẽ như cây thiếu nước, mèo thiếu sữa, heo thiếu ăn hả... - nó lại tiếp tục ngáp rồi lại đi vào giấc ngủ.
Cậu cũng quá quen với cảnh này nên mặc kệ nó.Cộp...cộp...cộp...- tiếng giày cao gót vang lên báo hiệu giáo viên của họ đã đến. Nhưng hôm nay cả lớp càng háo hức hơn nhiều vì tiết văn hôm nay không phải là cô giáo già cả trước kia dạy nữa mà nghe nói sẽ có một cô giáo khác rất xinh đẹp sẽ dạy bọn chúng.
-Cô: Chào các em. Cô tên là Vân, Dương Hoài Vân. Kể từ hôm nay cô sẽ đảm nhiệm môn văn của các em và cô sẽ thay cô Tuyết chủ nhiệm các em.
-Cả lớp: Ồ yeahhhh....cô ơi cô xinh quá đi. Cô bao nhiêu tuổi rồi, có người yêu chưa cô ơi...-cả chục câu hỏi được đặt ra làm cho cô choáng váng
-Cô: Đã có người yêu - câu trả lời ngắn gọn của cô làm cho biết bao nhiêu con tim tan vỡ
-Cả lớp: Ồ....ồ....ồ
-Cô: Thôi được rồi, các em trật tự nào. Trước khi vào buổi học cô xin phép được làm quen với lớp trước. Cán bộ lớp là ai đứng lên giới thiệu giúp cô nha.Từng người đứng lên giới thiệu về mình nào là Viên lớp phó văn thể, Vinh lớp phó lao động, lần lượt cả bốn tổ trưởng cũng đứng lên. Cậu cũng đứng lên giới thiệu về bản thân mình với cương vị là lớp phó kiêm luôn bí thư.
-Cô: Còn lớp trưởng là ai? Sao không thấy đứng lên vậy?
Cậu quay sang nó thì thấy nó úp mặt vô gần cửa sổ mà ngủ ngon lành, cả lớp đều quay xuống nhìn nó. Nam bê đê thấy nó ngủ say chẳng biết gì nên có lòng tốt kêu nó dậy
-Nam: Ê...ê... đồ quỷ dậy kìa
-Nó: Tránh ra cho tao ngủ con thị Bông này (Vì tính Nam ẻo lả nên nó đã đặt biệt danh cho Nam là thị Bông).
Nam nghe vậy thì tức đỏ cả mắt, cả lớp thì cười ầm lên. Cô thì thấy vậy nên trong lòng rất khó chịu, bước xuống bàn nó để coi thử lớp trưởng lớp này là ai mà lại dám ngủ trong giờ của cô-Cô: Em kia, em dậy mau
Nó nghe giọng nói lạ thì dụi dụi mắt tỉnh dậy sau cơn mơ ngủ
-Nó: Là chị?- nó chỉ tay vào cô, miệng há to như quả trứng gà trông rất buồn cười.
Tuy rằng cô cũng rất ngạc nhiên khi gặp nó nhưng mà cô vẫn giữ nét mặt bình tĩnh mà nói với nó.
-Cô: Trong giờ tôi mà lại ngủ gục. Hết giờ học lên phòng gặp tôi
Nói rồi cô xoay bước đi, để lại nó với một tâm trạng rối bời
-Nó: Lần đầu tiên gặp lại mà đã gây ấn tượng không tốt rồi - nó vò đầu bứt tóc, thật là mất mặt mà
-Cậu: Lọt vào mắt xanh rồi nha con
Nó kí vô đầu cậu một cái rồi làm như không có gì cậu rất đau nhưng bị sợ cũng lọt vô mắt xanh nên chẳng dám kêu la chỉ dám âm thầm oán hận.
Tiết văn trôi qua nhanh chóng, một người thì say xưa giảng dạy, một người thì lén lén liếc nhìn người kia trong đầu thì suy nghĩ làm sao để giải thích với cô. Sau khi dạy xong thì cô xách túi ra khỏi lớp, nó cũng tranh thủ thu dọn cặp sách rồi đi theo sau cô
-"86 60 90 ôi bờ mông căng mọng, mùi hương quyến rũ đặc biệt. Nữ thần là có thật a~"- nó không ngừng đánh giá số đo ba vòng của cô, và không ngừng chảy nước miếng.
Cô đi đằng trước mà cứ có cảm giác như là có đôi mắt biến thái đang dòm mình thì bỗng nhiên rùng mình một cái.
Vì ba của cô muốn cô con gái cưng của mình có thể làm việc thoải mái hơn nên ông đã đầu tư vào trường và xây cho cô một căn phòng làm việc riêng để cô có thể thoải mái mà làm việc và nghỉ ngơi ở đây.
-Nó: Oaaaa cô thật là giàu a~
-Cô: Thu lại khuôn mặt hám tài của em lại đi. Phòng em còn bự hơn nơi này gấp mấy chục lần- cô ném ánh mắt khinh bỉ về phía nó
-Nó: Mà sao cô lại dạy ở trường của em vậy? Chúng ta thật là có duyên nha - nó nhanh chóng nhảy sang chuyện khác, nó không muốn mình lại mất mặt thêm lần nữa
-Cô: Nhắc mới nhớ, em lại dám ngủ trong giờ của tôi. Em đừng tưởng giúp tôi một lần thì tôi sẽ bao che cho em
-Nó: Cô à. Cô bớt nóng đi, cô ăn đi cho hạ hỏa, chocolate rất tốt cho phụ nữ đó nha, ngăn ngừa quá trình lão hóa đó nha- nó dâng thanh chocolate lên cho cô như một lễ vật hối lộ
-Cô: Em đừng hòng mà hối lộ tôi
Tuy nói như thế nhưng cô vẫn cầm thanh chocolate mà cắn một miếng. Cô là một fan cuồng chocolate a~
-Nó: Hehe cô đã ăn chocolate của em rồi vậy tha cho em nha nha nha - lay lay tay áo của cô, bàn tay hư hỏng còn cố tình đụng chạm vào bàn tay mềm mại của cô
Cô liếc nó làm cho nó nhận ra mình đã quá thất thố
-Cô: Hừm. Thôi được rồi em về đi, nhớ về lập danh sách lớp rồi đưa lên cho tôi
-Nó: Vâng ạ!Đang hí hửng dắt xe ra khỏi nhà xe thì nó thấy cô đứng trước cổng thì liền chạy lại
-Nó: Ủa cô chưa về hả?
-Cô: Ừ. Em về trước đi tôi còn phải chờ người nhà tới đón
-Nó: Sao cô không vô trong ngồi??? Ở ngoài này vừa nắng vừa nóng nữa
-Cô: Không sao. Tôi ở đây chờ là được rồi
-Nó: Ở đây nắng lắm đó, không phải con gái các cô đều sợ nắng sao?- nói rồi nó lấy áo khoác của mình che trên đầu cho cô bớt nắng, dù cô ngồi dưới bóng râm nhưng nó vẫn sợ cô nắng
Bỗng một chiếc xe màu đen từ xa tiến tới, cô nhận ra đó là xe của Tuấn nên nhanh chóng đứng dậy, sửa sang đồ đạc chuẩn bị lên xe đi về. Nó nhìn thấy cô chuẩn bị đi thì nó cũng đứng lên chào tạm biệt cô rồi chuồng lẹ
-Nó: Thôi người nhà cô đón rồi, em về trước đây tạm biệt cô- nó phóng chiếc xe đạp thật nhanh như chạy trốn một điều gì đó vậy.
-Tuấn: Ai vậy em?
-Cô: Chỉ là học trò thôi
-Tuấn: Ừ
BẠN ĐANG ĐỌC
[BHTT] Cô giáo, học sinh hay thế thân???
RomanceLà khởi đầu hay kết thúc, là một chuyện tình buồn với kết thúc là đường ai nấy đi hay là một câu chuyện có hậu với một kết thúc viên mãn. Tất cả chỉ có hai chữ đó là Duyên phận