Trời bắt đầu vào thu, những chiếc lá vàng rơi rớt xuống đường tạo thành một bức tranh thu thật thơ mộng giữa thành phố X. Trên ghế đá cạnh công viên có một dáng người cao gầy, ngồi đó ngắm nhìn những chiếc là vàng rơi xuống đường, một chiếc lại một chiếc. Và người đó không ai khác chính là nó. Bỗng từ xa có một cô gái với dáng người xiêu vẹo bước đến lại gần nó, cô ấy ngã vào người nó và khóc làm cho nó bối rối không biết phải làm sao.
-Nó: Chị ơi. Chị có sao không? Tại sao chị lại khóc?
-Cô gái: Huhuhu đồ đáng ghét...huhu tôi đã làm gì sai chứ
-Nó: Chị ơi. Bình tĩnh đi có gì từ từ nói chị đừng khóc nữa - nó có chút bất lực nhìn người phụ nữ đang vừa tựa lên vai mình khóc vừa đánh mình kia. Nếu không phải dáng cô đẹp thì còn lâu nó mới tha thứ đó.
Lúc này cô gái mới ngẩn đầu lên, dù khóc tới nỗi đôi mắt xưng lên nhưng vẫn không thể che giấu được vẻ đẹp của cô, một vẻ đẹp thu hút người đối diện và vẻ đẹp ấy đã thành công thu hút nó từ lần gặp đầu tiên. Tim nó bắt đầu không đập đúng nhịp nữa mà nhảy lên từng nhịp nhanh như chớp. Cô gái đó chính là cô. Trong cơn say cô vẫn lầm tưởng nó là người yêu mình mà trút hết mọi đau khổ.
-Cô: Anh, anh là cái đồ không giữ lời. Đã hẹn tôi nhưng lại không đến. Anh có biết tôi ngồi chờ anh, chờ như một con ngốc. Cuối cùng anh không đến, anh xem tôi là gì hả?
-Nó: Chị ơi. Chị nhầm rồi
-Cô: Anh đừng có giả vờ với tôi. Anh lúc nào cũng công việc công việc, tôi là bạn gái anh đó. Công việc của anh còn quan trọng hơn người yêu anh sao- vừa nói cô vừa đánh vào ngực nó may là ngực nó lõm sẵn rồi với lại chăm tập gym nên cơ ngực của nó rất rắn chắc không thôi là nó đã bị nội thương rồi
-Nó: Chị à. Chị say rồi, nhà chị ở đâu? Em đưa chị về - Thì ra là hoa đã có chậu rồi.
-Cô: Tôi không say. Anh mới là người say đó- nói rồi cô ngủ mất
Nó đành phải đưa tấm thân của cô về nhà nó.
-Bác quản gia: Cô chủ về rồi hả? Ai vậy?
-Nó: Con cũng không biết nữa, tự nhiên cô ấy say rồi ngã vào người con xong ngủ mất tiêu
-Bác quản gia: Cô đưa cô ấy lên phòng đi. Tôi sẽ kêu nhà bếp pha nước chanh cho cô ấy
-Nó: Vâng cảm ơn bác
Nó ôm cô lên phòng thả cô nhẹ nhàng xuống chiếc giường king size của nó. Bây giờ nó mới có dịp nhìn ngắm cô thật kĩ. Cô thật xinh đẹp với hàng mi cong ve vẩy như cánh bướm. Cái mũi thẳng và đôi môi nhỏ nhắn đỏ mọng càng làm tăng lên vẻ đẹp của cô. Làm nó chỉ muốn cắn một cái. Bỗng dưng cô cựa mình, nhăn mày cảm giác như rất khó chịu thì nó mới để ý tới bộ váy đang ôm sát dáng người của cô. Bộ váy màu đỏ rượu ôm sát bộ ngực căng tròn vòng eo nhỏ nhắn, đôi chân thon dài trắng muốt và đặc biệt là bờ mông căng mọng bị đè ép như muốn xé cái váy mà nhảy ra ngoài làm nó nuốt nước bọt khan một tiếng.
-Nó: Hôm nay, chị giúp việc có việc về quê rồi. Ai thay đồ cho cô ấy đây trời. Nhưng mà nhìn cô ấy rất khó chịu. Thôi mình hy sinh vậy
Nó bắt đầu chạm vào làn da mềm mại như lụa của cô làm cho khuôn mặt nó nóng dần lên. Sau một hồi vật lộn với cái váy thì nó đã cởi được cái váy ra.
-Nó: Haizzz. Sao phụ nữ có thể mặc được cái thứ ôm sát này chứ. Nhưng mà thơm thật, không biết chị ấy dùng nước hoa gì mà thơm quá - nó cầm cái váy nhỏ xíu trên tay mà than thở
BẠN ĐANG ĐỌC
[BHTT] Cô giáo, học sinh hay thế thân???
RomanceLà khởi đầu hay kết thúc, là một chuyện tình buồn với kết thúc là đường ai nấy đi hay là một câu chuyện có hậu với một kết thúc viên mãn. Tất cả chỉ có hai chữ đó là Duyên phận