chương 35: Ha Ha Ha

4.8K 111 3
                                    

Khi Bắc Vũ sấy tóc xong thì Phi Thuyền Nhỏ đang ăn sáng với Giang Việt. Hai người còn nói chuyện rất vui vẻ nữa.

Trông thấy cô xuống thì Phi Thuyền Nhỏ vội vàng nói:

- Chị ơi, bố bảo em mang bữa sáng sang cho chị này!

Cậu nhóc nói xong thì quay sang nhìn Giang Việt, rồi hai người lại cười với nhau.

Gì chứ?

Bắc Vũ thấy nghi ngờ nên đi tới nhìn. Trên bàn chỉ có bánh mì nướng, trứng luộc và nước ép trái cây thôi mà. Cô quay sang nhìn hai con người có nụ cười mờ ám kia:

- Hai người làm gì thế hả?

Giang Việt cười ha ha rồi nháy mắt với cô:

- Bắc Miệng Rộng kia. Không ngờ ngay cả anh mà em cũng dám giấu. Đúng là đồ không có lương tâm!

- Giấu cái gì?

Bắc Vũ không hiểu gì hết liền hỏi lại.

Giang Việt nói:

- Em với Thẩm Lạc đấy!

Bắc Vũ hơi hoảng hốt, chẳng lẽ Giang Việt đã biết chuyện xấu xa của cô và Thẩm Lạc rồi sao?

Cô đang định phủ nhận thì lại thấy Phi Thuyền Nhỏ cười tủm tỉm:

- Chị hẹn hò với bố em thì em không cần lo chuyện tìm vợ cho bố nữa rồi!

Giang Việt lại nói tiếp:

- Bắc Miệng Rộng, em giỏi đấy! Mấy chục năm rồi mà Lạc Thần vẫn không thoát khỏi tay em!

- Cái quỷ gì đấy?

Bắc Vũ chột dạ phủ nhận. Nhưng khi cô nhìn thấy vẻ mặt vui sướng của Phi Thuyền Nhỏ, thì lời nói của Thẩm Lạc lại xuất hiện bên tai cô. Anh nói hai người sẽ giả vờ là người yêu trước mặt Phi Thuyền Nhỏ, để cậu nhóc này không phải quan tâm mấy chuyện linh tinh kia nữa. Mà cô cũng sẽ giải quyết được vấn đề của mẹ cô. Cho nên tất cả đều rất vui vẻ.

Chắc là anh đã nói với Phi Thuyền Nhỏ. Vì hai bố con ở cùng một nhà, làm sao mà giấu được. Nói sớm hay muộn thì cũng là nói.

Thế là cô nhún vai, giả vờ không thèm để ý:

- Em còn tưởng chuyện gì. Trông hai người cứ như ăn trộm vậy.

Giang Việt nói:

- Mãi cô em gái mới tìm được người yêu, đương nhiên anh phải vui vẻ rồi.

Bắc Vũ lườm Giang Việt:

- Anh đừng xía vào chuyện của em. Mau đi giải quyết chuyện của mình đi kìa!

Giang Việt cười ha ha rồi nói lảng sang chuyện khác:

- Cháu biết chơi cờ ca rô không? Để chú dạy cho.

Phi Thuyền Nhỏ lắc đầu:

- Cháu không.

Bắc Vũ thở dài không nói gì nữa. Cô đi vào phòng làm việc. Sau khi ngồi ngơ ngác trên bàn một lúc, thì lại rón rén đi tới cạnh cửa sổ. Cô vén rèm lên nhìn. Nhưng nhà đối diện chẳng có động tĩnh gì cả.

ĐỢI MƯA TẠNHNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ