Chương 3 [H]

2.7K 181 7
                                    

Hôm qua mọi chuyện đều rất thuận, cả đêm Tỳ Mộc nguyện nằm im trong lòng Tửu Thôn, gương mặt toát lên vẻ hạnh phúc, đều tốt cho đôi bên. Đến hôm nay, mọi chuyện vẫn diễn ra bình thường chỉ là trong liêu tự dưng xuất hiện thêm một cái đầu đỏ thích bám theo tiểu quỷ trắng. Tỳ Mộc đi đâu Tửu Thôn đều đi theo, bất kể là hành động gì đều phải qua sự giám sát của Thôn Tổng, tuy có chút phiền phức nhưng vì bạn thân muốn hắn đều nguyện theo.

Một ngày quan sát Tỳ Mộc mới nhận ra rằng, cuộc sống của hắn trong vạn năm qua không phải là cùng cực, cơ khổ như trong mộng tưởng mà là hạnh phúc, sung túc, ấm no, cứ ngỡ hắn sẽ ôm hận ngồi xó khóc than, ai ngờ cuộc sống vạn năm qua của hắn lại sung sướng như vậy. Giờ nghĩ chuyện đưa hắn về Đại Giang Sơn sợ là khó tưởng

Cái liêu rách nát này, ai ngờ lại tề tựu nhiều yêu quái như vậy, Tỳ Mộc hắn không những không có bạn mà còn có hẳn người chăm sóc, càng nghĩ lòng Tửu Thôn càng đau đớn, bên trong hắn sôi lên một lửa hận nhất thời bùng cháy dữ dội.

Chiều hôm đó vẫn là chiều mọi hôm, nhưng Tỳ Mộc hắn lại không một mình nhấm rượu, giờ đã có thêm Tửu Thôn bên cạnh, mọi thứ lại ổn định như xưa. Tửu Thôn nâng chén, đưa mắt nhìn Tỳ Mộc, thấy chỗ nào cũng rất thuận mắt, thầm nghĩ đã một chục năm trôi qua, hắn vẫn không hề thay đổi, không những thế còn đẹp rất nhiều

''Tỳ Mộc''

''Bạn thân! Cuối cùng cậu cũng ở đây rồi, chi bằng uống rượu xong cùng tớ tỉ thí một trận đi! Lâu lắm rồi mới gặp lại, quả nhiên yêu lực của bạn thân vẫn không hề suy giảm! Ngồi cạnh cậu mà tớ đã cảm nhận được rồi, thật đáng khâm phục!''

''Tỳ Mộc ngươi thấy cuộc sống ở đây thế nào?''

''Cuộc sống ở đây vui lắm bạn thân! Mọi người đều thân thiện và dễ mến, chỉ có tên Tình Minh chết tiệt lúc nào cũng kéo tớ đi đánh trận vớ vẩn''

''Ngươi có muốn về Đại Giang Sơn không?''

''...''

Hắn không trả lời, vậy là hắn lưỡng lự, Tỳ Mộc cúi mặt xuống, mặt có một chút hối tiếc khi nghe bạn thân hỏi vậy. Dù là điều bạn thân muốn, hắn đều can tâm chịu nghe, bạn thân nói gì đều là điều đúng, Tửu Thôn là ánh sáng cũng là lẽ sống của Tỳ Mộc. Tửu Thôn thấy vậy, thở dài, tâm có chút thất vọng

''Ngươi không muốn thì-''

''Không phải bạn thân! Bạn thân đừng giận, tớ về tớ về!''

Tỳ Mộc nhào đến ẩn Tửu Thôn xuống, đầu gật lia lịa, vui vẻ hào hứng đáp ứng, nhưng đôi mắt lại phủ màu buồn trầm, là hắn nói dối, vì sợ bạn thân hắn thất vọng hay tức giận, mọi thứ đều có thể cam chịu. Tửu Thôn nhíu mày, ngồi dậy, lắc đầu thở dài, trong chốc lát đã đè Tỳ Mộc xuống, nâng cằm hắn lên, ngắm nhìn một chút

"Bạn thân"

"Người ngươi hăng mùi rượu, mau đi tắm"

"Tớ đi ngay!"

Tỳ Mộc ngồi dậy, nghe lời bạn thân liền chuẩn bị quần áo, tắm rửa gọn gàng. Tửu Thôn vẫn ngồi đấy, hớp một chút rượu cảm thấy mình sao ngu quá, tự dưng lại bảo hắn đi tắm rốt cuộc là để kìm hãm ý muốn cá nhân

[Tửu Tỳ] Ngươi là của Bổn VươngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ