Chương 8 [H nhẹ]

1.6K 111 25
                                    

Sáng sớm tỉnh dậy, tâm tình đặc biệt thoải mái, chẳng là vì đêm qua không phải căng mắt thức trắng trông coi Tỳ Mộc mà còn ba ngày chia ly cô đơn cuối cùng cũng được ôm cậu ngủ một giấc trọn vẹn. Nói là sớm nhưng thời gian cũng gần nửa trưa rồi, Tửu Thôn ngồi dậy, ngáp vài cái vươn người, rồi lại quay sang nhìn Tỳ Mộc mỉm cười nhẹ nhàng. Hắn đưa tay xuống vuốt má cậu, nghĩ lại chuyện hôm qua tự nhiên có chút buồn cười. Mà Tỳ Mộc ngủ nhìn trông thật đẹp mắt, tóc trắng dài lướt thướt, hàng mi trắng mà làn da cũng trắng, nhất thời không thể rời mắt

Tửu Thôn nhìn sừng cậu đo đỏ thấy hay hay, thuận tay đưa xuống mài vài cái, thấy Tỳ Mộc khẽ cau mày cười cười, nổi hứng muốn trêu chọc thêm chút nữa liền cúi xuống liếm liếm chiếc sừng. Đột nhiên Tỳ Mộc nằm dưới cười khúc khích, nhìn cậu cười hắn cũng không nín nổi bản thân, cũng lây theo mà cười nhẹ. Tỳ Mộc cười xong mắt liền thao thao, thấy bạn thân nằm cạnh đang nhìn mình chằm chằm bằng ánh mắt dịu dàng hết sức, nhất thời không giấu nổi hạnh phúc

''Bạn thân, nhột quá''

''Vậy à?''

'ọc ọc'

''Bạn thân chưa ăn sáng à?''

''Ta vừa mới dậy''

''Cũng sắp tới giờ rồi, tớ với bạn thân cùng đi ăn''

Khoảnh khắc Tỳ Mộc hào hứng ngồi dậy, liền bị Tửu Thôn hai tay ấn xuống, cười cười nham hiểm, nói rằng hắn đã là Quỷ Vương ngàn năm, nhưng bản chất lại là một thanh niên trai tráng vẫn còn muốn tận hưởng thanh xuân. Tỳ Mộc nằm dưới vẫn cười hì hì có khiến tim hắn rơi mất một nhịp

''Ăn ngươi được không?'' Hỏi là hỏi thế, nhưng câu trả lời dẫu sao vẫn phải là 'có'

''Không được đâu bạn thân'' Tỳ Mộc não vốn nhồi bông, không hiểu bạn thân hỏi gì liền đáp bâng khuâng

''Sao không?'' Nghe vậy có chút thất vọng, thần thái liền chuyển nghiêm túc

''Vì tớ đói, bạn thân có thể để một chút nữa''

''Không đợi được''

''Tớ muốn ăn!''

''...''

Suy nghĩ kĩ thì con mồi không no ăn cũng không ngon, tạm thời là cứ thế, Tửu Thôn đứng dậy, Tỳ Mộc phía sau cũng dậy theo, hai người nhanh chóng gấp mềm, xếp gối, chỉnh trang lại trang phục, chải chuốt gọn gàng rồi mới dắt tay nhau ra khỏi phòng. Tỳ Mộc có thói quen rất thân thiện, sáng sớm gặp ai cũng đều trưng bộ mặtcún vẫy đuôi ra chào sáng mọi người, cũng không mấy lạ khi ai ai trong liêu cũng mến cậu, ngược lại Tửu Thôn cho rằng điều đó là không cần thiết, thừa hơi, nhưng Tỳ Mộc vui, hắn cũng vui

Giờ ăn lúc nào cũng là giờ mọi người trong liêu tụ họp lại cùng nhau vừa nhấm nháp vừa tám chuyện, thức ăn do các nàng trong liêu chuẩn bị, lúc nào cũng rất đẹp mắt và thơm lừng, chưa kể đây là đại gia đình, số lượng thức thần đếm ra cũng kha khá, mỗi lần ăn đều như hội. Tửu Thôn ngồi cạnh Tỳ Mộc, gắp miếng nào cũng đều gắp kèm cho Tỳ Mộc, cảnh tượng 'mẹ hiền chăm con' như thế này thực rất hại mắt đối với Đại Thiên Cẩu, vả lại cũng thấy có chút hài hài

[Tửu Tỳ] Ngươi là của Bổn VươngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ