Chương 9

1.2K 85 16
                                    

Ngày nghỉ lại qua rồi, từ lúc mặt trời hửng đông sau làn mây hồng mờ ảo, cái liêu nhỏ này lại tất bật người qua người lại. Nói Tình Minh cuồng cấy cẩu lương là không sai, nhưng hắn vì liêu mà còng lưng dậy sớm, đều đặn mỗi ngày đều đối xử công bằng với từng người, chẳng khác gì vị cha già vĩ đại

"Tỳ Mộc Đại Nhân, Tình Minh lệnh ngài cùng một đội đi đánh lân ạ"

Người giấy từ sớm đã theo lệnh Tình Minh đi gọi mọi người, thực chất thời gian ở đây cũng khá thoải mái, không phải dạng đùng cái mặt trời lên liền chạy đi làm việc. Tình Minh hắn luôn đợi khi mặt trời chuyển sắc vàng hẳn mới bắt đầu triệu hồi cả liêu, lần này Tỳ Mộc được gọi đi sớm, mà hôm qua bị 'hành hạ', sức vẫn chưa hồi. Nghe tiếng được gọi lệnh, cậu cau mày dụi dụi mắt, ngồi dậy ngáp vài cái, miệng còn lẩm bẩm

"Muốn ngủ..."

Mà Tửu Thôn có thói quen, thiếu 'gối ôm' liền sẽ khó chịu, mắt nhắm mắt mở cũng theo Tỳ Mộc mà tỉnh ngủ

"Ngươi lại phải đi sớm à?"

"Ừm...nhưng mà tớ buồn ngủ..." Tỳ Mộc ngái ngủ, mắt lim dim

"Vậy ngủ đi" Tửu Thôn đưa tay xoa xoa đầu cậu

"Vậy được chứ bạn thân?"

"Được"

"Vậy cậu đợi một lát tớ dậy chúng ta cùng nhau đi chinh chiến..."

"Được"

Đợi Tỳ Mộc say giấc nồng, Tửu Thôn mới nhè nhẹ kéo mềm lên đắp cho cậu rồi đứng dậy thay phục trang. Nhìn Tỳ Mộc vừa nãy, một tay ôm hông, tay còn lại dụi dụi mắt, mẩn hẳn vẫn còn dư thương hôm qua, mặc giáp xong xuôi, Tửu Thôn nhẹ ngồi xuống, không quên tặng Tỳ Mộc một cái hôn trán buổi sáng

"Bạn thân...cậu cẩn thận..." Tỳ Mộc hé mi, một tay kéo kéo tay áo Tửu Thôn

Đáp lại là một cái mỉm cười hài lòng, với cái xoa đầu nhè nhẹ, tên này mơ mơ màng màng miệng vẫn không quên dặn bạn thân bảo trọng, Tửu Thôn hắn rất thoả mãn, cứ coi như Tỳ Mộc vẫn chưa biết yêu là gì, đến một khái niệm cũng không hiểu, nhưng nghe được những lời này từ Tỳ Mộc, đã là quá đủ rồi. Cứ từ từ, theo thời gian, ngàn năm, vạn năm nữa, kề bên cho tới khi cậu thực sự hiểu được phần tình cảm này của hắn, thời gian đối với hắn không phải một vấn đề, chỉ cần có Tỳ Mộc phía sau, hắn không còn gì phải lo toan trước mắt

Tửu Thôn đứng dậy, tay phủi phủi giáp, quay gót thẳng về cửa phòng. Quả nhiên mở cửa phòng ra liền thấy người giấy đứng ngoài đợi, còn không quên kính cẩn chào sáng Quỷ Vương

''Tửu Thôn Đại Nhân, Tỳ Mộc Đại Nhân đã chuẩn bị xong chưa ạ?''

''Hắn ngủ rồi, hôm nay ta đi thay hắn'' Tửu Thôn chẳng nói chẳng rằng một tay vác quỷ Hồ Lô lên

''Nhưng mà-''

''Tình Minh đâu?'' Tửu Thôn dùng ánh mắt viên đạn, lườm lườm khiến người giấy không khỏi giật mình

''Dạ...Tình Minh Đại Nhân và mọi người đang ở sân trước ạ...''

Nói rồi, người giấy quay người dẫn đường, theo sau là Tửu Thôn, hai người tiến thẳng tới sân trước. Tửu Thôn bước tới, quả nhiên nhận được tất thảy sự chú ý từ mọi người, riêng Tình Minh là không có vẻ gì quá ngạc nhiên, hắn chỉ bước tới, phe phẩy cái quạt đáng ghét, mắt ít nhiều đều ẩn hiện ý cười

[Tửu Tỳ] Ngươi là của Bổn VươngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ