Ngoại truyện 7: Ghen tuông [ngọt]

1K 80 4
                                    

Nhắc tới cái tên Tửu Thôn Đồng Tử, không ai đều không biết, hắn sinh ra trong một gia phả quyền quý, vẻ ngoài ưu tú còn có tài trí sắc bén. Thế nhưng hắn là con một, bố mẹ vì không mấy khi ở nhà mà hắn luôn cô đơn, ngoài lũ bạn hội nhóm thì phần lớn thời gian hắn đều đi một mình, làm một mình, vì vậy mà sa đoạ vào rượu bia, nhưng Tửu Thôn ý thức được việc hắn làm, cho rằng uống rượu rốt cuộc cũng chỉ là để nhấp qua ngày

Năm hắn mười tám tuổi, kế bên nhà có chuyển đến một nam sinh, dáng dấp có hơi chút gầy yếu, mà vẻ ngoài thì khả ái khó tả. Cậu có mái tóc trắng và ánh mắt vàng hoe sáng lấp lánh thu hút mọi ánh nhìn, còn có một chút xíu vết bỏng khó ưa ở hai bên má

Tên là Tỳ Mộc

''Chậc, thằng nhãi mới chuyển vào trường lớp dưới mà nổi sớm ghê ta, ngứa mắt thật, giờ gái khối đều theo hắn hết rồi''

''Vậy à?''

Tửu Thôn bỏ ngoài tai mấy lời nói nhảm nhí của bọn bạn ngồi kế bên, hắn căn bản cũng biết Tỳ Mộc, chẳng có gì mấy đặc biệt nhưng lại rất hút người, đi tới đâu đều trưng bộ mặt thân thiện nhen nhởn cười nên được lòng rất nhiều học viên

Cơ mà cũng không mấy khó chịu, cũng chẳng biết từ khi nào hắn lại có thói quen thích ngắm nụ cười khả ái ấy

Một lần kiếm cớ cùng đi với cậu dưới trời mưa lạnh

''Ê, muốn về chung không?''

''A! Là anh hàng xóm nhà bên! May quá! Em cảm ơn anh....ừm?''

''Tửu Thôn''

''Em là Tỳ Mộc! Rất vui được làm quen!''

Nói rồi hắn cầm ô bước đi, Tỳ Mộc lẽo đẽo theo sau, ban đầu có chút ngại ngùng, nhưng đoạn đường về nhà có chút xa xa, nên Tỳ Mộc mở lời, Tửu Thôn đi trước cũng chỉ ừm ừm gật gật đầu cho qua

Tỳ Mộc là lần đầu tiên kiếm được người muốn nghe chuyện của mình, nên dọc đường liền không ngừng luyên thuyên lảm nhảm, có cảm giác quen thuộc, mà cũng có một chút gần gũi

Những hôm sau đó, đều như một thói quen, bất kể lúc nào chạm mặt Tửu Thôn, cậu đều bám theo, đều lải nhải những câu chuyện vớ vẩn của một ngày. Từ đó Tửu Thôn có thêm một cái đuôi, một cái đuôi trắng xù không ngừng ngoe nguẩy

Dần dần trong lần hắn nảy sinh một thứ cảm giác khó hiểu, mà mỗi khi nhìn thấy Tỳ Mộc thân thiết với người khác đều tự dưng bực dọc, hắn cũng hiểu rõ nguyên nhân, nhưng lại phủ nhận thứ cảm xúc ấy

Không chỉ là muốn ở bên, mà là muốn một thứ gì đó hơn thế

Dạo gần đây Tỳ Mộc có hay làm thân với một đứa con gái cùng lớp cũng nhỏ nhắn cũng xinh xắn, mà mỗi lần Tỳ Mộc chạy tới tìm Tửu Thôn lại đều bị nàng ấy bắt chuyện mà dẫn đi mất

Tửu Thôn cũng từ đó mà đều cảm thấy khó chịu, cảm thấy như có cái gai trong mắt khó bỏ

''Tỳ Mộc, hôm nay học hành thế nào?''

''Anh lại sang đây ngủ sao?''

''Có vấn đề?''

''Không phải! Em thực sự rất vui đó, mấy khi mới có khách tới chơi, dạo này Cô Cô toàn bận việc nên em phải ở nhà một mình, thực buồn chán, may có anh Tửu Thôn sang chơi mới vui được như này!''

[Tửu Tỳ] Ngươi là của Bổn VươngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ