Nếu như tôi thích cậu?(2)

1.9K 79 3
                                        

Xin phép đổi ngôi ạ:

"Tôi" sẽ thành "cô"

"Cậu" sẽ thành "anh"

---------------

Dù cô có lạnh nhạt với anh như thế nhưng anh vẫn vậy. Vẫn ân cần quan tâm đến cô. Nhiều khi cô tránh xa anh thì anh chỉ mỉm cười rồi quay đi vậy thôi.

Vẫn rủ cô đi học.

Vẫn mua đồ ăn sáng cho cô.

Vẫn ibox cho cô, vẫn nhắc cô làm bài tập, vẫn chúc cô ngủ ngon...

Vẫn lặng lẽ đi sau cô mỗi khi tan học.

Cô biết chứ, cậu vẫn vậy! Vẫn như ngày nào. Mọi thứ không thay đổi: anh vẫn coi cô là bạn thân.

Anh cứ như vậy thì sao cô chịu được! Điên mất thôi! Cô không kìm chế được bản thân nữa rồi!

Cô quyết định rồi: Cô sẽ nói!

Nói hết tất cả những điều cô giấu bấy lâu.

Nói hết tâm tư tình cảm của mình cho anh biết.

Nói hết bao sự buồn phiền trong lòng.

Dù không thành nhưng cô với anh vẫn là bạn đúng không?

Vậy nhé!

Ngày mai cô tỏ tình với anh...

****

Sáng hôm sau..

Sao nay cô lại cảm giác thời gian trôi qua chậm thế nhỉ? Là do cô căng thẳng hay là chưa dứt được?

5 tiết học trôi qua, cô nhanh chóng thu dọn đồ đạc. Cô trầm mặc ngồi đó. Anh cũng vậy, lặng im một chỗ

"Ra sân bóng với tao đi" - anh lên tiếng phá vỡ sự lặng im ấy

"Được, liền đi"

Cô và anh cùng nhau đi xuống sân bóng. Đi về phía gốc bằng lăng quen thuộc.

"Tôi có chuyện muốn hỏi cậu"

" Tôi có chuyện muốn nói"

Cô và anh đồng thanh lên tiếng!

"Trước khi cậu hỏi tôi thì tôi muốn nói cho cậu biết 1 việc mà tôi chôn sâu tận đáy lòng mình. Rất lâu rất lâu rồi!" - cô cướp lời trước

"Hả?"

"Tôi thích cậu"

"Tôi có nghe nhầm không?" - anh nhíu mày ngạc nhiên

"Không là thật. Tôi thích cậu. Thích cậu rất lâu rất lâu rồi"

"Từ bao giờ?"

"Từ lần đầu tiên gặp cậu! Lần đầu gặp cậu tôi đã bị say nắng vì nụ cười tươi ấy. Khi biết được học chung với cậu tôi vui lắm. Ngày ngày được gặp cậu, nghe giọng cậu nói, nhìn thấy cậu cười, ngồi kế bên cậu, ăn đồ cậu mua, ngày ngày cùng nhau đi học thì tôi vui lắm. Cũng không biết từ bao giờ mà cái thích ấy nó lớn dần lớn dần. Khi nghe cậu bảo muốn tỏ tình con Giang thì tôi đau lắm. Nhưng vì vậy tôi mới phát hiện ra tôi đã yêu cậu mất rồi! Tôi dằn vặt buồn chán nhường nào."

Đoản VănNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ