Chương 36

961 83 12
                                    

Sau cuộc nói chuyện, thì cũng đến lúc Hani phải quay trở lại bệnh viện. Đút 2 tay của mình vào trong túi áo dạ đứng nhìn 5 người bọn họ nói.
- Hôm nay tôi cũng đã nói với quản lí của mọi người rồi, mấy hôm nay chắc mọi người mệt lắm nên nhân danh tôi là sếp của sếp của sếp mọi người cho mọi người 2 ngày nghỉ ngơi. Nên cứ nghỉ ngơi cho tốt rồi quay lại đi làm sau - Một tay cậu cầm lấy tay của Junghwa, tay còn lại vuốt nhẹ mái tóc của cô - Ngày Mai tôi được ra viện thì tôi sẽ đón em đi chơi, mình cùng đi ăn tối như hồi trước chúng ta đã từng làm được chứ?
- Ừm, em biết rồi.

Hôn nhẹ lên trán cô một nụ hôn rồi đi ra chỗ chiếc xe taxi đang đợi mình, vẫy tay chào tạm biệt bọn họ. Junghwa nói vọng lại với cậu
- Khi về đến nơi nhớ gọi điện và nhắn tin cho em, đi đường cẩn thận
- Ừm, tôi hứa. - Chiếc xe lăn bánh rời đi Junghwa với 3 con người kia đứng lại khoé miệng bất giác mỉm cười. Hyojin cũng thấy phần nào hiểu ra và cũng không còn ác cảm với cậu như ngày trước. Buột miệng nói
- Đúng là tên ngốc, hồi trước ngốc đến đâu thì bây giờ vẫn ngốc đến vậy. Chẳng thay đổi là mấy, chỉ khác là có vẻ ngoài chững chạc hơn so với vẻ mặt non nớt hồi trước.
- Luôn là vậy - Solji đệm thêm tiếp vào câu nói của Hyojin - Hôm nay là ngày nghỉ mà. Bảo anh quản lí lấy xe rồi mình cùng đi nhậu một lúc, phải biết tận dụng các ngày như vậy chứ
- Đúng rồi, em muốn uống Soju - Hyelin vẫy vẫy 2 tay của mình với vẻ mặt thích thú - em cũng đói nữa. Nên nhanh đi đi
- Đi nào
.
.
.
.
.
Trên xe ô tô, Hani nhận được tin nhắn từ Miso. Trong đầu thầm nghĩ sẽ phải giải quyết nhanh chóng và làm rõ mối quan hệ giữa 2 người. Sau khi quay trở lại bệnh viện, đi vào trong phòng bệnh của mình thì thấy Miso đang ngồi bên trong đợi mình.
- Chị đã đi đâu vậy Heeyeon? Ngày mai chị mới được xuất viện mà đừng đi ra ngoài lung tung vậy chứ. - Mặt Miso tỏ rõ vẻ lo lắng, chạy lại ôm lấy người cậu. Hani lấy tay mình gỡ 2 tay của Miso ra khỏi người rồi chỉ lặng lẽ nhìn cô - Sao vậy, chị không khoẻ sao?
- Không. Miso à, mình chia tay đi.
- Sao lại như vậy? Chúng ta đang rất tốt mà, Heeyeon đừng nói ra những lời như vậy. Xin chị! - Giọng Miso có chút run rẩy, có vẻ như cô bắt đầu sợ - Đừng bỏ rơi em, em không thể sống nếu thiếu Hani được. Xin đừng nói như vậy - Nước mắt cô rơi xuống lã chã, vẫn một mực ôm chặt lấy Hani.
- Tôi và em trên danh nghĩa yêu nhau 2 năm nhưng chưa lúc nào tôi có cảm giác là yêu em, lúc đầu chỉ là cảm giác thích thoáng qua nhưng tôi nhận ra đó chỉ là tình cảm chị em. Trong 2 năm đó tôi chưa từng yêu em, xin lỗi. - Giọng Hani như từng nhát dao cứa vào trái tim của Miso, cô ta bắt đầu khóc lớn, một mực không buông Hani. Hani biết mình có lỗi nhưng thật sự nếu kéo dài thì người đau khổ sẽ chỉ là một mình Miso. Thà để cô đau một lúc còn hơn day dứt cả đời, chỉ nhẹ nhàng gỡ bỏ tay cô rồi nói - Xin lỗi em. Chúng ta chỉ có thể làm bạn hoặc hơn nữa là chị em, hãy quên kẻ tồi tệ như tôi và yêu một người khác tốt hơn tôi bởi tôi không xứng với em Miso à.
- Không....không.....em không cần bất cứ ai ngoài chỉ cả, làm ơn đừng bỏ em lại mà. Với em Heeyeon là đủ rồi, Heeyeon là tất cả. Em không cần ai khác....Heeyeon không cần yêu em cũng được, chỉ cần chị ở cạnh em và đừng nói lời chia tay. Chúng ta như trước cũng được, chị có người mới hay gì cũng được chỉ cần đừng nói chia tay em.
- MISO!!!!! - Hani lớn tiếng, cậu biết việc mình làm là sai nhưng cậu không hề yêu Miso. - Đừng suy nghĩ thiển cận như vậy, tôi không thể bắt em phải chịu đựng như vậy. Tôi nói lời chia tay em những tôi vẫn sẽ ở bên cạnh em nhưng đó là tư cách của một người bạn, tôi biết em rất yêu tôi nhưng ở bên cạnh tôi chỉ làm em thêm đau khổ thôi. Hãy quên tôi đi và bắt đầu cuộc sống mới.

[Hajung] [Hoàn] Thanh xuân này, tôi dành trọn cho emNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ