Chương 157: Khóc lóc om sòm

842 11 1
                                    

Edit: Muỗi Vove

//Nhìn tên chương là tưởng tượng ngay đến Diệp Linh rồi//

Tây Lương quốc, tân vương đăng cơ không lâu, bách tính vẫn chìm đắm trong không khí vui sướng, mà lúc này, lại có bố cáo đem đến, càng khiến cho trăm họ nổ tung. Trong thành mọi người đều phấn khích nói về đề tài này, tất cả nơi hang cùng ngõ hẻm, tửu quán cách xa trăm dặm, mọi người đều bàn luận sôi nổi.

Bởi vì, quan phủ đột nhiên dán ra bố cáo, làm sáng tỏ chuyện của Thái tử phi, bố cáo nói, bởi vì Ứng vương gia cùng Hoàng hậu rắp tâm mưu hại Hoàng thượng, tranh quyền đoạt vị, mà âm mưu của bọn họ bị Thái tử phi phát hiện, vì trợ giúp tân vương đăng cơ, mới cố tình tiếp cận Ứng vương. Cuối cùng lập nhiều công lớn, nhưng bản thân cũng bị trọng thương, hiện tại đang hôn mê, Về phần mang thai, cũng là tin mừng, bởi vì đó chính là cốt nhục của tân hoàng.

//Lý do này mà Dạ ca cũng nghĩ ra được, thật là...làm Ảnh ca mang tiếng xấu rồi...//

Bố cáo vừa dán lên, cả kinh thành ầm ầm sóng lớn, nháy mắt, từ miệng mỗi người không còn là Thái tử phi vô liêm sỉ không biết xấu hổ nữa, mà biến thành người có cốt cách đạo đức tốt, cũng là người khiến toàn bộ con dân Tây Lương quốc kính nể nhất. Nhất thời tiếng tung hô Hoàng hậu vang lên khắp trời.

Đương nhiên, lòng người khó dò, tự nhiên vừa có hưng phấn, cũng có thương tâm, có không tin, có bán tín bán nghi, tóm lại có tất cả mọi lý luận, bất quá, đại bộ phận mọi người đều tiếp nhận sự thật này, chỉ riêng nơi nên cao hứng nhất là Diệp gia, lại đóng chặt cửa môn, trước cửa một vẻ lạnh lẽo.

Nội viện Diệp phủ, một tiếng khóc thê lương phá vỡ bầu không khí yên tĩnh. Diệp phu nhân quần áo hỗn độn, tóc tai bù xù từ trong phòng ngủ chạy ra, đi theo sau là hai nha hoàn của bà, hai người đang ra sức lôi kéo, bỗng nhiên vang lên một tiếng quát:

-"Phu nhân! Nàng cùng hạ nhân co kéo, còn ra thể thống gì?"

Diệp phu nhân nghe tiếng nhịn không được khóc nấc lên, bà tức giận đẩy hai nha hoàn ra, nghiêng ngả lảo đảo chạy về phía Diệp lão gia, nức nở:

-"Lão gia, ông phải làm chủ cho ta! Trong cung truyền đến tin tức, nói Linh nhi bị hại, bây giờ còn bị đánh vào địa lao, nơi này băng thiên tuyết địa, nó nhu nhược như thế làm sao chịu được! Lão gia, ông mau cứu Linh nhi đi, nếu nó có mệnh hệ gì ta cũng không sống nổi..."

Diệp phu nhân khóc đến không phân biệt được nước mắt nước mũi.

//Tưởng Diệp Linh, hóa ra là Diệp phu nhân, cũng không khác gì nhỉ, mẹ con giống nhau mà, coi như ta đoán đúng cỡ 99,99% đi.kaka//

Diệp lão gia nhíu nhíu mày, hắn nặng nề thở dài một hơi, thanh âm hòa hoãn:

-"Phu nhân, bà xem bộ dáng hiện tại của bà còn ra thể thống gì? Còn không mau đi sửa sang một chút! Về chuyện của Linh nhi, ta đã biết! Đều do lỗi của nó, nó sao có thể làm ra chuyện hồ đồ như thế được?"

Diệp phu nhân nghe xong lời của Diệp lão gia, thoáng cái tê liệt ngồi phịch trên đất, càng lớn tiếng khóc, trách móc Diệp lão gia:

Thái Tử Phi Thất SủngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ