Tâm Diệp Lạc giống như đã vỡ vụn thành trăm mảnh, nàng thống khổ nhắm mắt lại, hai hàng nước mắt chậm rãi chảy xuống. Nàng cùng hắn đại hôn, trở thành Thái Tử Phi, căn bản không phải điều nàng mong muốn, nàng vốn là vì nguyện vọng mẫu thân trước khi chết, chỉ đơn thuần trợ hắn đăng cơ, bảo hộ hắn mà thôi, nàng thế nhưng không có bảo vệ tốt cho lòng mình, khiến bản thân mình mất mát trên người nam nhân tàn nhẫn vô tình này .
Mà hắn cũng không yêu nàng, đối với nàng chán ghét đến cực điểm, đơn giản vì nàng không phải là người hắn yêu, đơn giản vì hắn bị buộc phải lấy nàng! Nàng vốn có thể lạnh nhạt không quan tâm hết thảy, nhưng nam nhân lãnh khốc vô tình này , lại cứ không nguyện ý buông tha nàng, đối với nàng chán ghét, lại cứ càng muốn đến trêu chọc nàng, chỉ đợi nàng đau khổ, lại một lần nữa tàn nhẫn thương tổn nàng, đơn giản vì người hắn yêu là muội muội nàng, đơn giản vì nàng là nữ nhân hắn không thương yêu, hắn có thể đối với dung mạo khuynh thành của nàng ôn nhu vô cùng, cũng không đối với nàng hiện tại có một tia tình cảm yêu quý!
Nàng vẫn nhớ rõ tại thời điểm dưới núi Thiên Hoa, hắn đem nàng ôm vào lồng ngực ấm áp, ôn nhu nói nàng chờ hắn, nhưng khi đối mặt nàng bây giờ, lại tàn nhẫn vô tình nói với nàng, muốn nàng sống không bằng chết!
Nàng không để ý khuyên bảo của Thanh nhi cùng Du Hàn , cố ý quay lại cung, trừ ỏ vì chuyện mẫu thân, kỳ thật ở chỗ sâu trong nội tâm của nàng lại là vì người nam nhân này, trong lòng của nàng thủy chung đối với hắn có một tia hi vọng, nhưng nàng sai lầm rồi, nàng thật sự sai lầm rồi, người nam nhân này, căn bản không đáng nàng vì hắn trả giá. Bởi hắn không có trái tim!
Diệp Lạc chỉ cảm thấy trong lòng đau đớn nối tiếp nhau kéo đến, đầu óc nàng dần mơ hồ, thân thể nàng cơ hồ không thể đứng thẳng, nàng cố gắng dùng tay chống đỡ thân thể, nàng không thể trước mặt nam nhân này té xỉu, không thể!
Tử Dạ lạnh lùng nhìn Diệp Lạc, nội tâm phẫn nộ không ngừng dày vò hắn, hắn không thể chịu đựng được việc bị nữ nhân này phản bội! Nghĩ đến lời nói của Tử Ảnh thời điểm ở lãnh cung lại khiến hắn giận giữ không thôi!
Dám phản bội hắn, hắn tuyệt không dễ dàng buông tha nàng! Người của hắn, cho dù hắn không thương, hắn cũng tuyệt đối sẽ không cho phép người khác có ý đồ khác!
Tử Dạ gợi lên ý cười lãnh khốc. Tử Ảnh! Ngươi nghĩ sẽ có được nàng sao? Bản thái tử liền cố tình khiến ngươi không được như mong muốn! Ngươi chờ đấy, ta sẽ khiến ngươi thống khổ cả đời!
Nghĩ đến đây, Tử Dạ bỗng nhiên quay đầu lớn tiếng nói
"Người đâu!"
Tiểu thái giám đứng chờ ở ngoài cửa rất nhanh tiến vào, khi hắn lơ đãng ngẩng đầu lên nhìn thấy Diệp Lạc người đầy máu tươi thì hoảng sợ mở to hai mắt, cả người run run cứng đờ tại chỗ, thậm chí đã quên sự tồn tại của Tử Dạ .
Tử Dạ không vui nhìn tiểu thái giám kia liếc mắt một cái, tức giận nói
"Đem tiện nhân này nhốt vào trong địa lao! Không có mệnh lệnh bản thái tử, ai cũng không được tới địa lao nửa bước, nếu không, bản thái tử sẽ lấy đầu kẻ đó!"
BẠN ĐANG ĐỌC
Thái Tử Phi Thất Sủng
Narrativa generaleLưu về với mục đích để đọc cho dễ. Truyện này k phải tui dịch nhé Nguồn: http://diendanlequydon.com/viewtopic.php?t=317566