05.

2.3K 225 5
                                        

Nayeon đang vô cùng bồn chồn.

Tay chân run rẩy, dây thần kinh căng cực độ. Tất cả những gì mà nàng có thể làm là nhìn lũ trẻ tô vẽ nguệch ngoạc đủ loại nhân vật hoạt hình trên xấp giấy tô màu mà nàng đưa. Bọn trẻ nom rất vui vẻ nên Nayeon chẳng cần phải quá bận tâm, ngoại trừ việc Sana cứ nhìn nàng chằm chằm từ nãy đến giờ kèm theo nụ cười ngọt ngào. Nụ cười kia có thể chẳng mang ý nghĩa gì hoặc chất chứa một hàm ý nào đó nhưng nàng đã thoáng thấy nét lấp lánh trong đáy mắt sana và nụ cười uỷ mị thấp thoáng trên cánh môi con bé.

giờ thì nayeon căng thẳng hơn bao giờ hết. nàng biết việc này khá buồn cười, vì nayeon chẳng khác nào một cô gái tuổi teen bị bắt gặp đang nhìn lén crush cả. vì chúa, cô giáo im đây đã trưởng thành rồi kia mà, vì sao nàng phải xử sự như thế cơ chứ?

'đúng là trẻ con mà.'

nàng định sẽ đi một vòng để xem lũ trẻ và nở nụ cười như một lời khen dành cho chúng. mấy nụ cười trên môi bọn trẻ chỉ khiến nayeon muốn ôm chầm lấy chúng vào lòng mà cưng nựng.

"sao mấy con có thể đáng yêu đến thế chứ?" - nàng lầm bầm.

nayeon dừng lại trước chỗ của sana. bàn tay nhỏ kia cứ kéo nàng khiến cô giáo im phải khuỵ người xuống xem bé con định nói gì với mình.

"cô giáo im ơi, cô nhìn nè."

"đây là gì vậy con?"

nayeon đón lấy tờ giấy từ tay bé. nàng mỉm cười khi nhận ra đây là bức tranh về gia đình của bé con. mặc dù chỉ là mấy người que cùng nhiều nét vẽ nguệch ngoạc nhưng nayeon vẫn hình dung ra được mẹ, bác sĩ myoui và sana đang nắm tay nhau. điều này khiến nayeon cảm động biết bao.

nayeon chẳng hỏi gì thêm mà chỉ xoa đầu sana. nàng chuyển hướng sang tzuyu và gần như bật cười ngay khi nhìn thấy bức tranh bạn nhỏ này vẽ mình, sana cùng dahyun đang chơi với nhau. thật tuyệt khi cuối cùng mấy đứa nhỏ cũng có thể chơi cùng nhau và sana thì đang có chút ganh tị khi hai bé con kia thân với nhau nhanh quá.

"ôi mấy đứa nhỏ này..." - nàng thì thầm.

****

cuộc gặp mặt với bệnh nhân cuối cùng trong ngày đã kết thúc. mina với momo rốt cuộc cũng được nghỉ ngơi. cả hai ngồi thở ra một hơi sau một ngày làm việc mệt mỏi. họ thật sự không mong rằng số bệnh nhân đến khám vào hôm nay sẽ tăng lên nhưng cả hai thậm chí còn chẳng có lấy nổi một phút giây nào để than thở mà chỉ chúi đầu vào công việc.

mặc dù họ còn phải kiểm tra lại các dụng cụ y tế lẫn viết bản báo cáo về phòng khám nhưng mina lại ngủ mất rồi. cô đang mơ về điều gì đó, nhưng bỗng dưng bị cắt ngang với bàn tay ai đó chọt chọt vào người. mina mơ màng nghe thấy giọng momo phía xa.

"momo? mình ngủ được bao lâu rồi?"

"nó còn không được gọi là ngủ nữa, khoảng tầm 30 phút. mà mình vừa nhận được cuộc gọi từ bệnh viện, họ nói rằng ca trực đêm nay bác sĩ kang và bác sĩ son sẽ thay vị trí của tụi mình. tụi mình cần có mặt ở bệnh viện ngay bây giờ đấy mina, hẳn là có việc gì đó quan trọng lắm. à mà cậu còn phải đón sana về nữa. cậu không nhờ ai trông chừng con bé giúp cậu một lúc à?"

...Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ