Chương 28: Tấm lòng con trai
Thật vật vả mới tìm được con trai, Chu Tiến cùng Ưng Thất vội vàng lên xe chạy nhanh đến, vừa đến nơi thì thấy được xe của Triển Hạo, trong lòng phát hỏa, thế mà lại bị người ngoài tìm được con trai trước một bước. Bước vào trong nghe thấy con trai gọi người khác là baba vô cùng thân thiết, trong lòng hắn đau đớn không thôi, đi vào trong phòng rồi lại thấy một bộ dạng ỷ lại vào kẻ thù của con trai, hắn làm sao có thể cam tâm...
Hãn Hải nghe ba cười tự giễu, trong lòng hoảng hốt, môi mấp máy nhưng lại không biết gọi gì, kêu ba? Ba đã đoạn tuyệt quan hệ với mình, kêu Tiến ca? Ba sẽ mất hứng. Chột dạ cúi đầu, che giấu đau xót cùng do dự trong ánh mắt.
"Chu Tiến, ta nói rồi, nếu ngươi không đối xử tốt với Hãn nhi, ta nhất định sẽ đem con về lại bên ta. Chuyện cho đến bây giờ, ta cũng sẽ không dễ dàng tha thứ, con trai hôm nay sẽ do ta mang đi." Triển Hạo đứng lên, đi đến trước mặt Chu Tiến, vẻ mặt kiên định nói.
Chu Tiến cười lạnh: "Triển Hạo, ngươi có tư cách nói những lời này hay sao? Ngươi đừng quên ta mới chính là ba ruột của nó, cho dù ta dạy dỗ nó thì cũng là thiên kinh địa nghĩa, hơn nữa những lời đó ngươi không thấy chột dạ sao, ngươi đối xử với nó như thế nào trong lòng ngươi biết rõ! Đừng có mà không mặt mũi đến giành con với ta."
Triển Hạo chấn động trong lòng, chính xác, hắn làm gì có tư cách mà nói như thế, việc mình làm với con trai, một lần cũng không thể so với Chu Tiến như bây giờ. Hắn cúi đầu nhìn con trai, nhìn thấy ánh mắt của con trai, có chút hoảng sợ nhưng cũng rất nhanh liền thoải mái hơn. Áy náy trong lòng hắn vì ánh mắt của con trai mà đã vơi dần.
"Ta đúng thật là không có tư cách, nhưng ngươi có sao? Ngươi biết rõ ràng nó là con trai ruột của ngươi mà ngươi vẫn ra tay tàn nhẫn như vậy, ta ít nhất cũng hiểu được mà bù đắp lại cho con. Hãn nhi vì trở về bên cạnh ngươi thiếu chút nữa ngay cả mạng cũng không còn, ngươi lại một chút cũng không biết quý trọng."
Chu Tiến hừ một tiếng: "Những gì tiểu tử này chịu tất cả đều do ngươi ban tặng, ngươi nghĩ rằng ta và ngươi sẽ không đau lòng? Nếu như không phải vì nó ở sau lưng ta thay ngươi đi cầu xin Phong Lôi đường Đường chủ cho ngươi một con đường, ta sẽ nhẫn tâm ra tay nặng như vậy giáo huấn nó!"
Phong Lôi đường? Triển Hạo kinh ngạc, Hãn nhi cái gì cũng biết? Ánh mắt sắc bén nhìn về phía Ngẫu Nhiên.
Ngẫu Nhiên chấn động, nhìn thấy ánh mắt hoài nghi của Minh chủ, sợ đến mức lập tức quỳ xuống, hoảng sợ không thôi: "Minh chủ, thuộc hạ tuyệt đối không có nói nửa chữ với Thiếu chủ."
"Không liên quan đến Ngẫu Nhiên." Hãn Hải bình tĩnh lên tiếng. Từ khi Chu Tiến bước chân vào, đây là câu đầu tiên mà Hãn Hải nói.
Từ trên giường bước xuống, cố gắng nhịn xuống nỗi đau do vết thương ở mông mang đến quỳ gối trước mặt nghĩa phụ: "Hãn nhi bất hiếu, lừa gạt nghĩa phụ, chuyện của nghĩa phụ và baba Hãn nhi đã sớm biết, rất xin lỗi..."
Thì ra là thế, con trai cái gì cũng biết, ở trong biệt thự Nhã Thuyền, chính mình đã hỏi qua con có biết hay không lí do mà Chu Tiến đưa con đến trường học, con trai nói là không biết. Xem ra mình vốn không thể giấu được con mà con bị con đùa giỡn. Trong lòng đột nhiên cảm thấy được mình không hiểu mình mà cũng không hiểu được con trai. Nhưng con trai vì mình mà đắc tội với ba ruột của nó nghĩ thế nào cũng không thể không cảm động. Đưa tay muốn dìu con trai đứng lên, lại nhìn thấy ánh mắt nảy lửa của Chu Tiến làm cho phải dừng tay lại.
![](https://img.wattpad.com/cover/164942221-288-kc9220b.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
[Edit] Hãn Hải
Non-FictionTác giả: Hàn Y Nhược Thủy Bản gốc: Hoàn Editor: Dandelion Hỗ trợ edit: Vong Tình, Dương Miểu, Băng Tâm tỷ tỷ Beta: Allan (Đã beta đến - Chương 05) Bản edit: từ từ rồi cũng sẽ hoàn ha ^^~ Nguồn: Khang Ninh Đã đăng trên tieunhansontrang.wordpress.com...