Trên đỉnh núi Tuyết Sơn này, ngày đông xuân hàng năm đều nổi thần phong, yêu quái hoặc tu sĩ tu vi thấp đều bị thần phong xé thành mảnh nhỏ. Đồ Tẫn đã tiến nhập vào thân kỳ thú tất nhiên bình thản không sợ, nhưng mà nàng không được ah, lấy tiêu chuẩn Trúc Cơ trung kỳ căn bản không cách nào cưỡi kỳ thú bước vào lĩnh vực thần phong!
Núi Khốn Long Tuyết là một rặng núi cực lớn một đầu kéo dài không dứt, nếu nàng cưỡi kỳ thú mà phải khom người quấn chặt, còn không bằng lấy khỏe ứng mệt chờ ở dưới chân núi. Dù sao chỉ hơn mười ngày là băng tuyết tan ra, thần phong trên núi cũng sẽ biến mất.
Nghĩ tới đây, nàng lại không cam lòng. Quả nhiên, ở trên đời này, có thực lực là có tất cả.
Trường Thiên nhìn ra nàng nóng vội : "Dục tốc bất đạt. Tu vi tăng lên quá nhanh, tâm tình theo không kịp cũng không được. Còn nữa, nàng không phải đã mạnh hơn rất nhiều so với thời điểm mới vào Hóa Yêu Tuyền sao?"
Hắn còn nhớ rõ cảnh tượng chật vât thời điểm nha đầu kia lần đầu tiên chạm được vào Hóa Yêu Tuyền, nhịn không được nhe răng cười cười.Ninh Tiểu Nhàn hung dữ cho hắn một cái ánh mắt như dao. Hắn càng ngày càng ưa thích nhìn nàng xấu hổ rồi.
Từ nửa tháng sau khi Đế Lưu Tương, nàng bắt đầu thử tiến vào Hóa Yêu Tuyền. Nói trong nội tâm nàng không sợ hãi là không thể nào, một cái ghế gỗ hoàng hoa lê tốt nhất đã bị thần lực trong suối này làm cho tổn hại, tiểu thân thể da thịt mịn của mình có thể chịu đựng được sao?
Lần đầu tiên tiếp xúc, nàng cố nén ưu tư trong lòng, thò tay sờ thử nước suối này, kết quả mới vừa chạm vào, đầu ngón tay đã ngưng tụ lại sương hoa, một trận đau đớn mang hàn ý tràn ra toàn thân nàng, nước mắt nàng vừa thấm ra hốc mắt đã bị đông lạnh rồi.
Lập tức nàng biến thành bộ dáng người băng không nói không động, chỉ có tròng mắt còn có thể quay tròn mà chuyển. Vẫn là Trường Thiên nhịn cười, vận thần lực tương trợ, lúc này mới giải cứu nàng từ trạng thái cứng ngắc ra.
" Ha ha ha, nàng phải vận khởi pháp quyết ta truyền thụ cho, sao có thể nghênh ngang ngốc nghếch đi đụng chạm Hóa Yêu Tuyền chứ?" Nàng tựa vào trên người hắn, nghe thấy lồng ngực hắn truyền đến chấn động, chỉ cảm thấy mặt đều không nâng lên nổi. Trù bị lâu như vậy mà kết quả rõ ràng mới chạm một cái đã bị đông lạnh, may mắn thần lực bên trong Hóa Yêu Tuyền tuy cuồng bạo nhưng lại nhân ra thuộc tính trong nội đan nàng, mới không làm nàng bị thương quá nặng.
Nàng lấy ra một cái túi đựng đồ trong lòng, đây là từ trên ngươi Hoàng Trung giả trang sơn thần lấy được. Bình ngọc trong túi chứa hơn ba mươi viên Duyên Thọ Đan màu vàng kim.
Nàng thở phì phì nói: "Người này thật là đáng giận, hơn ba mươi viên Duyên Thọ Đan, ít nhất cũng dùng hơn hai trăm tính mạng người luyện ra đấy!" Lại chợt thở dài: "Cầm đan dược này nên làm sao bây giờ?"
Trường Thiên thản nhiên nói: "Bản chất đan dược không sai, giữ lại đi, có lẽ ngày sau sẽ có chỗ hữu dụng." Tánh mạng 200 người trong mắt hắn tất nhiên là không đáng nhắc tới, nhưng mà hắn biết rõ nha đầu này tâm địa rất mềm. Nên không muốn ở trước mặt nàng biểu hiện quá mức lạnh lùng.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Quyển 5. QUẢNG THÀNH CUNG]_ Ninh Tiểu Nhàn Ngự Thần Lục
PertualanganTác giả: Phong Hành Thuỷ Vân Gian Thể loại: Huyền huyễn, tiên hiệp, tu ma.... Nhân vật chính: Ninh Tiểu Nhàn, Trường Thiên, Mịch La...... Tình trạng sáng tác: đang viết Độ dài: 1300 chương + Dịch: QT và Google ca ca Bản convert: Tiểu Tuyền Nguồn ed...