Chương 283: Bạch Hổ

15 0 0
                                    

Edit: Thu HangBeta: Tiểu Tuyền

Đám người tản ra, Mịch La nhìn thấy Quyền Thập Phương mặc dù đi theo sau Bạch Kình nhưng vẫn nhìn xung quanh, vẻ mặt đầy lo lắng, nhất thời chợt hiểu ra "Đúng rồi, mời vừa rồi, hai ba lần công kích bằng loạn thạch của Bạch Hổ đều rất sắc bén, đánh rụng không ít tán tu, tên này đích thị là lo lắng cho an nguy của Ninh Tiểu Nhàn". Vừa rồi hắn đánh giá xung quanh, nhưng không nhìn thấy bóng dáng của Ninh Tiểu Nhàn. Trong lòng cũng không cảm thấy tiểu cô nương này gặp phải nguy hiểm. Trên người nàng tựa hồ luôn luôn có một lực lượng kỳ dị, có thể lẩn tránh nguy hiểm, chạy thoát khỏi khốn cục.

Bạch Kình đi ở phía trước, nhưng giống như có con mắt ở phía sau, pháp khí dưới chân chợt dừng, thở dài truyền âm cho Quyền Thập Phương nói "Tiểu tử khờ, con tự tìm nàng đi"

Quyền Thập Phương mừng rỡ, suýt nữa lộ ra mặt mày hớn hở, hắn cung kính hướng tới nói một câu "Đa tạ sư phụ". Sau đó hướng các đồng môn chào hỏi, nhưng tốc độ ngự kiếm đã tiết lộ tâm tình của hắn. Biết rõ hắn bay thẳng hướng núi Hạc Minh, Bạch Kình lắc đầu, đồ nhi này mặc dù tính cách ôn hòa, nhưng luôn ổn trọng, dù cho khi đột phá Kim Đan hậu kỳ trên mặt hắn cũng không không cao hứng như vậy.

Tuy ngầm đồng ý Quyền Thập Phương và cô nương kia, nhưng cũng không biết đối với đồ nhi si tình của mình là phúc hay họa.

======

Nửa ngày sau, trong núi lớn phía bắc Quảng Thành cung.

Nơi này cách địa giới Quảng Thành cung khoảng một trăm dặm, tiếng nổ cùng đá bắn ra do Đỉnh Ngọc Hốt cũng sớm đã bình tĩnh trở lại.

Hiện là tháng bảy, nơi này gặp cảnh ve kêu rừng càng tĩnh, chim hót núi càng âm u. Nhưng nơi này có một người đạp trên dã thú, từ phía sau cây chui ra.

Người này vóc dáng rất cao, trên đầu đội mũ, mặt mũi không rõ, chỉ lộ ra cái cằm vuông vắn. Giữa cằm còn có chút lõm. Hắn mặc áo da thú, lộ ra hai cánh tay rắn chắc, một thân quần áo cũ làm lộ ra tay vượn eo ong, mỗi khối cơ bắp tràn đầy sức mạnh.

Phía sau hắn đeo một cây cung lớn, một đầu hoẵng, trên đai lưng còn buộc hai con thỏ hoang, hai con gà rừng, đây chính là bộ dáng thợ săn thắng lợi trở về.

Khí trời rất nóng, hắn giơ tay lau mồ hôi trên trán và chóp mũi, trong tai nghe được tiếng suối chảy róc rách hân hoan. Khóe miệng không khỏi nhếch lên nụ cười. Khí trời khó chịu như vậy, có thể thống khoái tắm rửa trong nước lạnh thì thật là chuyện vô cùng tốt.

Xuyên qua bụi cỏ cao quá đầu, dòng suối ở ngay trước mắt hắn. Người này liếm môi, gấp gáp khó nhịn đi tới phía trước, vốc nước vỗ lên trên mặt. Tinh tế cảm thụ cảm giác mát mẻ. Sau đó cởi trường cung, con hoẵng, đai lưng, và áo xuống, lộ ra nửa người tinh tráng, đang chuẩn bị cởi giày và quần nhảy vào trong nước, dư quang khóe mắt nhìn thoáng qua, chợt giật mình.

Bên dòng suối, một cô nương xinh đẹp mặc y phục tím, đang tựa vào tảng đá lớn, cười dài nhìn hắn, một đôi mắt ngọc không có nửa điểm ngượng ngùng. Tựa như hắn ở chỗ này thoát y cũng là chuyện đương nhiên.

[Quyển 5. QUẢNG THÀNH CUNG]_ Ninh Tiểu Nhàn Ngự Thần LụcNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ