Người của Thiên Lam biệt viện, xế chiều giống như con ruồi không đầu hỏi thăm chỗ ở của Ninh Tiểu Nhàn khắp hơn, hắn đặc biệt sai người nói địa chỉ cho Lão K, buổi tối còn tự mình đến theo dõi, chính là muốn mượn thời cơ trời cho từ Thiên Lam biệt viện, dò hỏi một chút thực hư về nàng. Bí ẩn trên người cô nương này quả nhiên là càng ngày càng nhiều rồi, trước đó không lâu còn là một người phàm, nhưng bây giờ đã có năng lực chính diện đánh nhau cùng tu sĩ Nguyên Anh kỳ. Khụ khụ, mặc dù trong quá trình nàng đánh nhau có sử dụng một ít hoa chiêu, nhưng với tư cách của người đứng xem, Mịch La nhìn phương pháp của cô nương này một phen, thật là cảnh đẹp ý vui nha.
Bây giờ thấy sắc mặt nàng vẫn có chút tái nhợt tiều tụy, chân mày còn lộ vẻ mệt mỏi, tim của hắn mơ hồ như nhũn ra, nàng đã đi nơi nào chọc phiền toái để bị thương thế? Từ lúc bắt đầu gặp phải nàng đến bây giờ, nàng giống như hay bị thương, một tiểu cô nương như nàng, không biết khí lực ở đâu ra mà hay đấu với người khác như vậy?
Lúc này Lão K trên mặt đất cắt đứt suy nghĩ của hắn, yếu ớt nói: "Mịch La công tử? Xin tương trợ cứu giúp bọn ta ra khỏi nơi này, Thiên Lam biệt viện tất có hậu tạ!" Lời này vừa nói ra, ánh mắt của mọi người tại chỗ đều chuyển hướng nhìn Mịch La, muốn xem hắn làm như thế nào.
Mịch La ngửa mặt lên trời cười ha ha, xoay người nói: "Sắc trời sáng dần, vẫn nên trở về ngủ bù giấc thôi, quá mệt nhọc, ta cái gì cũng không còn nghe được." Đúng là thấy chết mà không cứu bốn người trên mặt đất.
Trên mặt Lão K lộ ra tuyệt vọng cùng không cam lòng, đột nhiên mắng: "Phi, một đôi cẩu nam nữ. . . . . . !" Lời còn chưa dứt, đã bị Đồ Tẫn lấp kín miệng rồi.
Mịch La đã bay lên, thân hình ở giữa không trung ngừng lại một chút, phất tay vẫy vẫy về phía sau, lúc này mới tiếp tục bay đi.
Bị gọi là một đôi cẩu nam nữ với nàng, cảm giác này cũng rất không tệ ! Hắn cũng không chú ý khóe miệng mình mỉm cười. Chi sĩ dưới tay hắn cũng không phải là không có người giảo hoạt hơn nàng. Nhưng nhìn tới nhìn lui, cũng không có thuận mắt và thú vị như nàng.
Tên yêu tinh này cuối cùng đã đi. Ninh Tiểu Nhàn biết là hắn muốn dò xét thật hư về mình, xem ra hành động sau này càng phải cẩn thận thêm. Mịch La này là người có tâm Thất Khiếu Linh Lung. Lộ ra một chút lông tơ nào đều dễ dàng bị hắn nhìn thấu.
Đặc tính của bại huyết của Răng Nanh đã bị nàng giải trừ, vết thương Lão K cũng dừng chảy máu lại, chẳng qua là sắc mặt tái nhợt. Hắn thấy Ninh Tiểu Nhàn vẫn nhìn thẳng hắn, ánh mắt thật dọa người, phảng phất như con sói hoang nhìn thẳng miếng thịt heo nhỏ, trong lòng cũng không khỏi có chút bồn chồn, thấp giọng nói: "Nếu ngươi giết chúng ta. Thiên Lam biệt viện sẽ không để yên cho các ngươi."
Lão còn dám uy hiếp. Nàng bĩu môi: "Nếu ta không giết các ngươi, Thiên Lam biệt viện chịu từ bỏ ý đồ sao?" Mới vừa rồi trong lòng nàng thật ra đang tính toán linh lực trên người Lão K, có thể làm cho Tức Nhưỡng trồng ra bao nhiêu kỳ trân dị thảo. Đây là con mồi cường đại nhất bọn họ bắt được từ trước tới bây giờ. Ừ, vốn là còn có Mịch La, chỉ đổ thừa nàng nhất thời mềm lòng.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Quyển 5. QUẢNG THÀNH CUNG]_ Ninh Tiểu Nhàn Ngự Thần Lục
PertualanganTác giả: Phong Hành Thuỷ Vân Gian Thể loại: Huyền huyễn, tiên hiệp, tu ma.... Nhân vật chính: Ninh Tiểu Nhàn, Trường Thiên, Mịch La...... Tình trạng sáng tác: đang viết Độ dài: 1300 chương + Dịch: QT và Google ca ca Bản convert: Tiểu Tuyền Nguồn ed...