Chương 11 : Đồng bọn .

861 67 1
                                    

Chương 11 : Đồng bọn .

Vương Tử Tuấn ngồi ở nhà ngắm chiếc răng đã rụng của mình nửa ngày thì Vương Tử Khanh cũng về . Trên tay anh là hai túi đồ : một túi nhỏ xương sườn lợn , một túi là mì gói .

-" Đại ca , xương thịt ở đâu ra vậy ?" Vương Tử Tuấn ra cửa hỏi

-" Là đại ca chú giúp người ta bán hàng được công lao đấy . Ha ha . Nghe nói chiếc răng kia gãy rồi đúng không ? Ha ha ." Vương Tử Khanh cao hứng cười cười nói nói

-" Thế anh biết nấu xương sao ?" Hắn nghi hoặc hỏi

-" Hể ....... thì cũng biết chút chút ." Vương Tử Khanh sững người , mơ hồ đáp

-" Aizzz , từ sáng đến giờ chưa ăn gì đây , đói chết rồi ." Vương Tử Tuấn xoa xoa bụng nói

-" Anh đi nấu đồ ăn sáng ." Vương Tử Khanh gật đầu hướng nhà bếp đi tới .

Hắn đi theo Vương Tử Khanh vào bếp , thấy anh nhanh nhẹn đem xương rửa sạch , bỏ lên thớt chặt thành tám miếng đều nhau . Vừa nhìn là biết có kinh nghiệm nấu nướng . Tiếp đó , Vương Tử Khanh rửa sạch nồi , đem đặt lên bếp củi , từ từ dùng bật lửa , châm lửa lên . Chờ nồi khô rồi , anh đổ nước sạch vào , chờ nước sôi rồi thì lại bỏ xương vào ninh .

Vương Tử Khanh để cho hắn trông lửa , cũng chỉ là nếu củi hết thì cho củi vào , cấm không được nghịch ngợm . Vương Tử Tuấn bĩu môi , hắn cũng mới không phải trẻ con .

Vương Tử Khanh đi vào trong phòng , lúc sau đem ra một gói gia vị , anh đổ nó vào nồi hầm xương. Lát sau , mùi thơm từ canh xương hầm toả ra bốn phía .

Vương Tử Tuấn không nhịn được nuốt nuốt nước miếng , bụng cũng cảm thấy cồn cào .

Vương Tử Khanh nhìn bộ dạng của hắn cười cười nói :

-" Quỷ tham ăn , chắc là đói đến bụng dán vào lưng rồi đi ."

-" Phải , bao giờ mới được ăn đây ." Hắn hỏi

-" Một lát nữa , bỏ mì vào là được rồi ."

Vương Tử Khanh cười cười đáp ,đem ba gói mì gỡ ra rồi thả vào nồi nước xương đang sôi sùng sục . Chờ năm phút sau , anh dập lửa , dùng khăn bê nồi ra ngoài . Vương Tử Tuấn rất hiểu biết , vào nhà đem cái bàn nhỏ cùng hai cái ghế để trong sân . Mùa đông ăn đồ nóng ngoài trời là thoải mái nhất .

Hai anh em ngồi trước cửa nhà , trên bàn là nồi mì bốc khói nghi ngút . Vương Tử Tuấn liếc mắt nhìn quanh , vẫy vẫy anh quay phim lại ăn . Anh quay phim từ chối thế nào cũng không được , đành phải nhận lấy , vừa quay anh em nhà họ Vương , vừa húp mì sùm sụp .

Vương Tử Tuấn cùng Vương Tử Khanh hai cái nột lớn một nhỏ tranh nhau đấu đũa ăn mì . Lớn vừa mới gắp thì bé liền tranh , đem mì từ đũa của thằng anh nuốt vào bụng , Vương Tử Tuấn làm mặt quỷ , cười hà hà .

Vương Tử Khanh lắc đầu cười tủm tỉm  , đem toàn bộ mì còn lại nhường cho em trai , chính bản thân mình lại gặm xương ăn thịt .     (-_-)

Vương Tử Tuấn sau khi no nê , sung sướng vứt lại cho Vương Tử Khanh cái nồi rỗng.  Chính mình chạy đi tìm Tiểu Thạch Đầu chơi .

Sống Một Đời Hạnh PhúcNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ