Chương 29: Hạ lưu

1.9K 72 1
                                    

Edit: Vô Tình Vô Tâm

Sau khi thăm Ngọc Toàn quận chúa, ba tiểu cô nương liền ra ngoài.
Thẩm Vũ nhận thấy được Minh Nguyệt công chúa nhiệt tình, nhất thời cũng không dám cự tuyệt, một đường ra tiền viện chỉ có ba người.

Tiền viện có không ít tiểu cô nương tuổi xấp xỉ nhau đều tụ lại trò chuyện, người tuổi nhỏ hơn một chút thì truy đuổi đùa giỡn nhau, nhìn thật náo nhiệt. Hôm nay là đại thọ lão Vương phi, các nhóm thế gia nữ nhi cũng không quá câu nệ.
Mười hai mười ba tuổi tuổi cũng không còn nhiều thời gian tự tại , chờ khi mười bốn cập kê, nên chuẩn bị nghị thân. Một khi đã gả đến nhà chồng, cuộc sống cũng không thể thoải mái so với trước kia được, đến lúc đó liền sẽ hoài niệm tuổi vô ưu vô lo này.
Hôm nay tới đây có một số tiểu cô nương thường ngày vẫn gặp nhau, đều là quen thuộc, lập tức liền hợp lại.
_________😍😍😍

    Lão thái thái đối với Ôn Nguyệt Trăn vẫn luôn canh giữ ở bên cạnh nói: “Trăn tỷ nhi, ngươi cũng đi theo A Miên các nàng cùng trò chuyện đi.”
Lão thái thái biết Ôn Nguyệt Trăn tính tình dịu dàng, ngoan ngoãn hiểu chuyện.
Lúc nào nàng cũng bồi ở bên người mình, những phu nhân Yến Thành khác cũng toàn cho rằng nàng là Định Quốc Công phủ tiểu thư , luôn khen nàng xinh đẹp, khí độ trên người cũng rất tốt. Nhưng khi biết Ôn Nguyệt Trăn là biểu cô nương ở Lăng Châu, họ liền đối với Trăn tỷ nhi hứng thú nhạt dần, bất quá cũng có lệ khen vài câu.
Lão thái thái trong lòng rõ ràng, tuy Trăn tỷ nhi bộ dáng tốt, nhưng thân phận này còn đó, Yến Thành mỗi người đều đem đôi mắt đặt ở trên cao, đương nhiên không nguyện ý để cô  nương có thân phận như vậy làm tức phụ.

Ôn Nguyệt Trăn gật gật đầu, đi qua bên phía Thẩm Vũ .
Ôn Nguyệt Trăn hôm nay ăn mặc thể diện, dung mạo khí chất cũng không chút nào  thua quý nữ ở đây.
Nàng giương mắt nhìn đám người bên Thẩm Vũ,  trong tay áo không tự giác nắm thật chặt.
Thẩm Diệu nhìn thấy nàng ta, vội cười đem Ôn Nguyệt Trăn kéo vào, đem Ôn Nguyệt Trăn giới thiệu cho các quý nữ ở đây. Thẩm Diệu ở Yến Thành rất có địa vị, nhưng lúc này đại đa số đều xem thường Ôn Nguyệt Trăn, dù sao nói trắng ra Ôn Nguyệt Trăn này chẳng qua chỉ là ăn nhờ ở đậu, nhưng cũng nể mặt Thẩm Diệu, tự nhiên cũng khách khí gọi “Ôn cô nương” một tiếng , sau đó khen nàng ta bộ dáng xinh xắn.
Ôn Nguyệt Trăn mỉm cười chào hỏi, một chút đều không ngượng ngùng câu nệ, có vẻ tự nhiên hào phóng.
Còn Thẩm Vũ lại bị Minh Nguyệt công chúa lôi kéo cùng nói chuyện phiếm.
Minh Nguyệt công chúa nhìn Thẩm Vũ, thầm nghĩ mình lần trước lòng dạ quá hẹp hòi. Bởi vì sự tình hoàng huynh bị thương , nàng mới giận chó đánh mèo Thẩm Vũ, nhưng nói trắng ra thì chuyện này đích xác không liên quan đến Thẩm Vũ . Hơn nữa lấy sự chấp nhất của hoàng huynh, Thẩm Vũ sớm hay muộn cũng sẽ trở thành tẩu tẩu nàng.
Bất quá ai kêu vị Thẩm lục tiểu thư này lớn lên quá đẹp, làm người ta vừa thấy liền thích.
Minh Nguyệt công chúa lột quả quýt, lột đến thật sạch sẽ , mới duỗi tay đưa cho Thẩm Vũ, đôi mắt xinh đẹp nói: “Vũ tỷ tỷ, mời.”
Thẩm Vũ nào dám nhận a? Nàng hơi ngây ngốc, rồi mau hoàn hồn nói: “Công chúa điện hạ quá khách khí.”
Minh Nguyệt công chúa là người yêu ghét rõ ràng, đối với người mình để ý, có thể moi tim đào phổi; còn đối với người mình chán ghét, nửa điểm mặt mũi cũng không cho. Nàng đem  quả quýt đã lột sạch nhét vào trong tay Thẩm Vũ , sau đó liền chọc miếng điểm tâm, hướng miệng Thẩm Vũ đút tới .
Thẩm Vũ lúc này mới nhịn không được nói: “Công chúa điện hạ có phải hay không có việc?”
Minh Nguyệt công chúa ngượng ngùng thu hồi tay, cắn một ngụm điểm tâm, đối với Thẩm Vũ nói: “Vũ tỷ tỷ, ta nào có chuyện gì a, chỉ là…… Chỉ là lần trước ở thôn trang, ta đối với vũ tỷ tỷ thái độ……” Nói tới đây, Minh Nguyệt công chúa lại cắn cắn môi.
Còn tưởng là chuyện gì lớn , nguyên lai là bởi vì cái này. Thẩm Vũ lập tức thở dài nhẹ nhõm một hơi, mặt mày thoáng chốc nhiễm ý cười, đối với Minh Nguyệt công chúa nói: “Công chúa điện hạ không cần quá để ý.”
Thấy Thẩm Vũ quả thực một chút đều không để ý, Minh Nguyệt công chúa  thở dài nhẹ nhõm, sau đó duỗi tay nắm lấy tay Thẩm Vũ, cười cười nói: “Vũ tỷ tỷ thật tốt.”
—— ánh mắt hoàng huynh nàng thật tốt.

[Edit] Sủng hậu dưỡng thành ký- Mạt trà khúc kỳNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ