Từ khi Woojin tỉnh dậy, trái tim của Hyungseob cứ như ngày một tan chảy dưới ánh nắng của Núi Lửa. Cậu yêu chiều Woojin hết mực và ân cần chăm sóc để bù đắp lại cho những gì hắn phải trải qua. Cậu chưa bao giờ to tiếng với Woojin, thế mà giờ đây đến Donghyun đang tắm rửa cho con sư tử của Youngmin ở tít tận phía Tây lâu đài cũng nghe được giọng Hyungseob đang giận dữ hét lớn ở phía Nam.
Cả ba người Vệ binh còn lại vội vàng chạy về phòng Woojin, vừa mở cửa ra đã thấy Hyungseob giận dữ mặt lạnh te, đứng khoanh tay quay lưng lại với người nhà họ đang nằm trên giường. Woojin thấy họ thì như chết đuối vớ được cọc, ngồi bật dậy.
"Youngmin, em muốn đi Núi Băng, anh chuẩn bị xe giúp em nhé!"
"Không được! Em đã nói là không được!"
Hyungseob quay phắt lại phản đối, thái độ cậu gay gắt khiến Youngmin cũng giật mình. Anh ái ngại liếc mắt qua Donghyun ra dấu.
"Bình tĩnh nào hai đứa, có gì trình bày rõ đầu đuôi xem nào."
Ngoài Woojin ra, ngày ấy Hyungseob cũng khiến Donghyun trọng thương nên trong lòng cậu cũng luôn thấy có lỗi với anh, đối xử với anh cũng kính nể hơn vài phần so với những người khác.
"Woojin đòi đi Núi Băng nhưng em không đồng ý. Mọi người xem đi, cậu ấy mới tỉnh dậy có ba tháng, thậm chí còn không tự đi lại được mà còn muốn ra ngoài? Lại còn tới tận Núi Băng? Mọi người khuyên cậu ấy giúp em đi. Vô lý hết sức!"
Donghyun mím môi nhìn Hyungseob nhưng không dám lên tiếng. Anh liếc mắt qua nhìn Woojin, thấy cậu ấy gật đầu một cái rồi mới dám hắng giọng nói.
"Cái này... Hyungseob à... thực ra Woojin cũng đi lại được rồi, chẳng qua là nó muốn được em chăm sóc nhiều hơn chút nên là... haha..."
Anh thấy Hyungseob tròn mắt nhìn anh rồi lại nhìn Woojin mà ái ngại gãi đầu, tay khẽ luồn ra sau giật giật nhấm nháy Youngmin. Thủ lĩnh kiêu hùng ngày nào của Ignius giờ cũng thấy khó xử vô cùng, mấy chuyện tế nhị thế này anh không biết nên xử lý sao, giờ cũng chỉ có thể cầu cứu cánh tay phải đắc lực. Daehwi đứng yên lặng nãy giờ, tới lúc này mới bước lên phía trước. Daehwi lườm Woojin một cái sắc lẹm, cậu ấy mới dè dắt nhìn Hyungseob rồi kéo chăn ra, từ từ bước xuống giường và đi đến chỗ cậu làm cậu không dám tin vào mắt mình.
Hyungseob dụi mắt, vò đầu mãi không biết nói gì rồi khoanh tay ngồi phịch xuống ghế, cau mày thở hắt ra một cái ngước mắt lên nhìn Daehwi đứng cạnh Woojin.
"Được rồi em giải thích đi."
Daehwi chép miệng một cái rồi vỗ vỗ vai Woojin.
"Anh đoán xem vì sao ông anh ngốc của em lại hồi phục nhanh thế? Đương nhiên là do em giỏi rồi. Nhưng mà còn nữa, anh em chăm luyện tập phục hồi lắm. Anh ấy và em có tập thêm, giờ tình trạng cũng ổn rồi. Hơi yếu so với người thường một chút thôi nhưng cẩn thận mặc ấm và chú ý ăn uống là được. Còn lý do giấu anh thì em nghĩ anh cũng tự nghĩ ra rồi."
Daehwi nói xong thì kéo luôn hai người Youngmin và Donghyun đang thở phào ra ngoài, trước khi đóng cửa lại còn lè lưỡi bỏ lại thêm một câu.
BẠN ĐANG ĐỌC
In between ~ Giữa hai thế giới
FanfictionGiữa cuộc chiến của lửa và băng, Hyungseob muốn bảo vệ thế giới của mình. Dành cho Im Youngmin, thủ lĩnh của AB6IX.