"Là chuyện của chị sao?" Chờ Quyền Thiệu Viêm để điện thoại xuống, Mục Giai Âm sa sút hỏi Quyền Thiệu Viêm.
Chị hai...... Tại sao muốn đối với cô như vậy?
Giống như Mục Giai Nhan sao? Ghen tỵ cha mẹ đối xử tốt với cô?
Trong lòng Mục Giai Âm càng khổ sở.
Quyền Thiệu Viêm trầm giọng gật đầu một cái: "Cuộc sống riêng tư của chị ta không có điểm nhơ, anh đã cho người điều tra một ít chuyện chính trị của chị ta."
"Thế nào?" Mục Giai Âm cảm thấy nét mặt Quyền Thiệu Viêm có chút lạnh.
"Chị ta là một trong những người tình của Cơ U Tứ, hơn nữa, dưới sự ủng hộ của Cơ U Tứ, chẳng mấy chốc chị ta sẽ trở lại thành phố A." Quyền Thiệu Viêm nheo mắt lại.
Cơ U Tứ? Mục Giai Âm vừa nghĩ tới Cơ U Tứ thì bụng lại vô ý thức co rút, ngày đó bụng đau như dao cắt, bây giờ cô nhớ tới lòng vẫn còn sợ hãi.
Quyền Thiệu Viêm nắm tay trấn an Mục Giai Âm.
Ngày ấy anh ở bệnh viện thấy được bộ dáng tái nhợt của Mục Giai Âm, khi đó Mục Giai Âm giống như lúc nào cũng có thể hòa làm một thể với vách tường màu trắng xung quanh. Gầy yếu đến đáng sợ.
"Nhưng Cơ U Tứ luôn luôn cùng Quyền gia, Mục gia bất hòa mà." Mục Giai Âm cau mày.
Lúc trước, cô còn suy đoán chị hai thích Quyền Thiệu Viêm, hiện tại cô lại có chút mơ hồ, chẳng lẽ chị hai là bởi vì thích Cơ U Tứ cho nên mới muốn đả kích thế lực nhà họ Mục hay sao?
Mắt Mục Giai Âm hơi sáng lên: "Vậy hãy để cho chị hai trở lại đây đi, ở dưới mí mắt của chúng ta, chúng ta có thể giám sát tốt chị hai."
Quyền Thiệu Viêm suy nghĩ một chút mới gật đầu một cái.
"Chỉ là ông nội lại phải đau lòng." Mục Giai Âm có chút phiền muộn.
Vốn dĩ ở trong nhà đứa bé không ngoan nhất phải là cô. Chỉ tiếc gần đây Mục Giai Nhan liên tiếp gặp chuyện không may, hiện tại chị hai lại luôn không vâng lời ông nội, sợ rằng gần đây trong lòng ông nội sẽ càng thêm khó chịu.
"Đáng đời ông ấy." Trên người Quyền Thiệu Viêm có chút tàn ác. Ngày đó anh tận mắt nhìn thấy Mục Giai Âm lẻ loi, bất lực đứng ở Mục gia, trong lòng Mục Uẩn Ngạo nên biết rõ, Mục Giai Nhan rốt cuộc là cái hạng người gì.
Nhưng Mục Uẩn Ngạo lại vì lợi ích của gia tộc mà không chịu trách tội Mục Giai Nhan. Ông ta thật hồ đồ, khó chịu cũng nên là chính bản thân ông ta.
Mục Giai Âm biết Quyền Thiệu Viêm hơi mất hảo cảm với ông nội, liền trừng mắt với Quyền Thiệu Viêm, không nói chuyện nữa.
Chờ về đến nhà, Mục Giai Âm mơ mơ hồ hồ ngủ thiếp đi, còn Quyền Thiệu Viêm lại có chút khó nhịn.
Mấy tháng trước, bởi vì Mục Giai Âm mang thai, anh không dám đụng vào Mục Giai Âm. Còn bây giờ là vì Mục Giai Âm đang ở cữ, anh cũng không dám động vào Mục Giai Âm. Nhưng...... ánh mắt của Quyền Thiệu Viêm lóe lóe, đã sắp rồi, sắp tới cái ngày mà bác sĩ đã nói.
BẠN ĐANG ĐỌC
Tiểu Thư Sống Lại, Chồng Yêu Cưng Chiều.
RomanceTrích dẫn: Tả Trí Viễn từng nói: Giai Âm, cho dù em trắng tay, tiếng xấu đồn xa, anh vẫn muốn cưới em. Sau hôn lễ, Tả Trí Viễn quyền đấm cước đá, em gái cầm tay anh ta, bụng lại đang mang thai, nở nụ cười trào phúng với cô, khiến cô rốt cuộc thông...