Sợ Quyền Thiệu Viêm hiểu lầm, Mục Giai Âm lại bỏ thêm một câu: " Không phải em hoài nghi anh, em là... em là ghen tị."
Chỉ là cô là vợ Quyền Thiệu Viêm đó, cô cũng có quyền được ghen chứ.
Quyền Thiệu Viêm thấp giọng cười, cũng không biết Hướng Tình nói gì với Mục Giai Âm, Mục Giai Âm cuối cùng lại đi thừa nhận bản thân mình ghen.
Quyền Thiệu Viêm cười nhẹ, giống như lông vũ, quét qua trái tim Mục Giai Âm khiến nó đập liên hồi, giống như muốn bật ra khỏi lồng ngực cô.
Vì sao lúc này cô lại giấu đầu hở đuôi luôn miệng nói mình không ghen như vậy chứ, bây giờ, Mục Giai Âm cuối cùng cũng biết cái gì gọi là tự bê đá đập chân mình.
"Giai Âm, lúc anh đến đón em, thấy em có vẻ không vui." Khóe môi Quyền Thiệu Viêm khẽ nhếch, biết Mục Giai Âm ghen vì anh, Quyền Thiệu Viêm cảm thấy cả người như nhẹ bỗng sắp bay lên luôn rồi, mà khó chịu vừa rồi sớm cũng đã tan thành mây khói.
Cảm xúc của anh chỉ sợ cũng chỉ vì người phụ nữ trước mặt này mới thay đổi thất thường như thế: "Anh nghĩ là do Mục Giai Nhan chọc giận em, cho nên mới nhìn cô ta một chút."
Chỉ là không ngờ rằng bị Mục Giai Âm nhớ đến giờ.
A? Thì ra là bởi vì cô.
Nói như vậy, Quyền Thiệu Viêm không phải bị bộ dạng nhu nhược kiều mị của Mục Giai Nhan hấp dẫn.
Khúc mắc trong lòng được mở, Mục Giai Âm chợt cảm thấy cô vừa rồi thật đúng là cố tình gây sự. Nhưng là, vì sao cứ đối mặt Quyền Thiệu Viêm cô lại không tự giác cố tình muốn gây sự với anh?
Mục Giai Âm ở trong ngực Quyền Thiệu Viêm ngẩng đầu, khóe miệng mang theo một nụ cười ngượng ngùng nhìn Quyền Thiệu Viêm.
Tuy vẫn biết Mục Giai Âm rất xinh đẹp, nhưng mà lúc này Quyền Thiệu Viêm vẫn bị dáng vẻ thẹn thùng của Mục Giai Âm mê hoặc, chờ anh phản ứng lại, anh đã áp Mục Giai Âm lên tường phòng bếp.
Tuy đầu Mục Giai Âm hơi nghiêng, nhưng hai mắt lại khép chặt, hiển nhiên cũng không có kháng cự nụ hôn này.
Ý cười trên khóe môi Quyền Thiệu Viêm càng sâu, cúi đầu, dần dần tới gần đôi môi hồng nhuận kia.
"Lão đại cứ như vậy bỏ qua cho chị dâu? Tớ nghĩ, chắc không có đâu." Đường Tuấn Thần mở to hai mắt, trong đám bọn họ, chỉ có hắn là đã kết hôn.
Thời điểm mới kết hôn, gần như mỗi ngày hắn đều cùng bà xã mình ầm ĩ.
Tuy cũng có mấy lần cãi nhau chỉ vì những việc vặt, nhưng Đường Tuấn Thần để tay lên ngực tự hỏi, đây là nhà gái phạm lỗi, bất luận như thế nào hắn cũng bày ra sắc mặt một phen. Lão đại làm như vậy, nhất định sẽ khiến chị dâu hếch mũi lên mặt, vô pháp vô thiên, cái này tuyệt đối tổn hại tới uy danh của người làm chồng.
Sao lại có giọng nói khác? Mục Giai Âm quay đầu, theo khe cửa phòng bếp lại thấy được bốn cái đầu.
Động tác của Quyền Thiệu Viêm cũng cứng đờ, theo bản năng giấu Mục Giai Âm ở đằng sau, vợ yêu của anh thẹn thùng đán yêu như vậy, anh không hy vọng bị người khác nhìn thấy đâu.
BẠN ĐANG ĐỌC
Tiểu Thư Sống Lại, Chồng Yêu Cưng Chiều.
RomanceTrích dẫn: Tả Trí Viễn từng nói: Giai Âm, cho dù em trắng tay, tiếng xấu đồn xa, anh vẫn muốn cưới em. Sau hôn lễ, Tả Trí Viễn quyền đấm cước đá, em gái cầm tay anh ta, bụng lại đang mang thai, nở nụ cười trào phúng với cô, khiến cô rốt cuộc thông...