Vừa bước ra khỏi phòng vài bước , cô đã thấy Thiên Nhi hớt hải chạy lại kèm sau đó là 2 vị phụ huynh lớn tuổi . Nhìn sơ qua cũng đủ hiểu đó là ai ! Vâng , đó chính là bố mẹ chồng .
- Chị Hi , anh Phong nằm ở phòng nào ! _ Thiên Nhi lắc vai cô
- Con gái , nói cho bác biết thằng con trai của bác ở đâu ? _ một người phụ nữ trung niên chạy đến nắm tay cô
- Chị Hi mau trả lời em ! _ Thiên Nhi lắc vai cô mạnh hơn
- Trả lời bác đi cháu _ Người phụ nữ trung niên nắm chặt bàn tay cô hơn
Ối giời ! Quả này chị Hi nhà ta banh đầu với nhà chồng luôn !!
" Bình tĩnh , phải thật bình tĩnh để không gây tổn hại đến ai ! " cô hít một hơi thật mạnh , mày nhíu lại . Đầu cô sắp nổ tung rồi ! Chỉ là nằm viện có cần phải làm rối lên không ?
- Mọi người ! Để cháu nói _ cô thả lỏng người
- Được ! _ cả hai bên đồng thanh
- Anh ấy nằm ở phòng này ! _ cô chỉ tay vào phòng
" Huỵch " thế là cả hai bên xô cô sang một bên để lao vào phòng anh . Quả thật khổ cái tấm thân này quá đi mừ ! Haizzz
Thôi bỏ cái ý định sang hỏi thăm " kẻ thù " đi vậy ! Dù sao thì cũng không cần lo lắng cho bọn choắt con ấy . Giờ cô phải về phòng bệnh để xem sự sống của anh như nào đã . Thấy cô nhà kia đã " khủng khiếp " như vậy rồi ! Chắc thấy anh, họ sẽ đè bẹp mất . Từ lức nào chị Hi nhà ta biết lo cho người khác a ~
" Cạch " cửa phòng bật mở , cô đẩy cửa đi vào ...
Ôi thần linh ơi !! Cái cảnh gì vậy nè ? Anh thì người nửa trên nửa dưới giường , Thẩm Bảo thì bị quăng không thương tiếc lên ghế sofa bên cạnh , hai vị phụ huynh thì thi nhau gào thét với Thiên Nhi . Amen ! Một phòng bệnh như này chắc bệnh nhân không chỉ không khỏi bệnh mà còn phát điên nữa .
- E hèm ! Khụ ... _ cô hô to
- Ách , chị / em / cháu vào đây hồi nào vậy ? _ cả tập thể đồng thanh dừng ngay mọi hoạt rộng mình đang làm lại .
- Mọi người , đây là bệnh viện không nên như thế !_ cô thở hắt ra
Quạc ... quạc .... quạc ... một con quạ đen bay qua bầu trời
- Lãnh Phong , con dâu của bố mẹ đâu ? _ mẹ của anh chống nạnh nhìn thẳng vào mắt anh
- Đúng đó ! Mau khai ra ! Đừng để bố mẹ tìm thấy rồi hối hận không kịp _ cha anh cũng hùa theo
- Cha mẹ ! Hai người đến đây để thăm con hay thăm vợ con vậy ? _ anh mặt méo xệch . Rõ ràng anh là người bệnh cơ mà !
- Con cũng nên tự biết câu trả lời mà . _ mẹ anh nói
- Đây là chị dâu nhà mình này ! Ngoan ngoãn , hiền lành , xinh đẹp , dịu dàng , bla bla ... _ Thiên Nhi khoác tay cô nói một tràng giang sơn đại hải
- Ô ! Hóa ra là con dâu của mẹ . Lúc nãy mải tìm con mà lố quá ! Thông cảm dùm mẹ nha _ mẹ anh lại cầm lấy tay của cô
- A ! Không sao , không sao _ cô thực sự sợ hãi cái gia đình này rồi đấy !
- Phong ! Thân thể con cũng tốt nên tự lo liệu cho mình đi nhé . Có gì thì nhờ thằng nhóc Thẩm Bảo hoặc cha con giúp đỡ , còn đây là bảo bối của mẹ . Thế nhé ! Mẹ cùng nó đi dạo chơi đây _ mẹ anh cầm tay cô đánh dấu chủ quyền
- Ơ ... _ anh chỉ kịp ú ớ vài câu . Đành vậy ! Bây giờ mà giật lại " bảo bối " của mẹ là coi như tan xác . Anh đây cũng sợ mẹ lắm nha ~
--------------------------------
Ghế đá của bệnh viện ( chỗ lý tưởng ghê ) ...- Con tên gì ? _mẹ anh ân cần hỏi . Thực ra thì bà cũng mới biết chuyện này được mấy ngày thôi nên chưa hiểu rõ gì về con dâu
- Dạ bác , con tên Uyển Hi _ cô cười ngượng . Ái chà chà , sao " vâng " , " dạ " gớm vậy ta ?
- Bắt đầu từ hôm nay thay đổi xưng hô cho mẹ ! Cái gì mà bác hả ? Phải gọi bằng mẹ biết chưa ! _ mẹ anh trách yêu
- Vâng , bá... à không mẹ ! _ cô kịp sửa lại
- Này , Hi nhi , con với thằng Phong đã ' lăn giường ' chưa ? Chưa thì phải làm nhanh lên nhá , ta sắp " nhắm mắt xuôi tay " đến nơi rồi mà vẫn chưa có cháu bồng . _ mẹ anh cười nói vui vẻ .
- Ừm , mẹ ... chuyện này thì ... _ cô ngó xung quanh rồi mới yên tâm nói . Sao mẹ của anh có thể bá đạo vậy chứ ?
- Không sao ! Yên tâm , nếu chưa thì ta đây sẽ có cách giúp ! _ mẹ anh vỗ vai như động viên
- Thôi , không cần đâu ạ ! _ cô mặt đỏ bừng cả lên . Đây đâu phải chuyện đùa mà mẹ anh cứ nói như bình thường vậy ?
- Xồi , hay thằng bé lại dọa con rồi đúng không ?Không sao có mẹ ở đây rồi _ mẹ anh vỗ ngực tự tin
- Mẹ có thể đổi chủ đề được không ạ ? _ cô ngượng ngịu
- Không ! Sao có thể thế được . Trông cậy vào mẹ , một ngày sau khi thằng bé ra viện chắc chắn sẽ có bất ngờ dành cho con _ mẹ anh đứng dậy , dắt tay cô về phòng bệnh . Dù gì cũng tám quá lâu rồi ! Vả lại , cũng lần đầu nên ta đây tạm tha cho . Chứ không thì cứ xác định
" Phù " , cuối cùng cô cũng nhẹ nhõm đi phần nào .
Đúng là gừng càng già càng cay ! Đáng sợ thật .... * Phút giây cảnh giác * :)))
---------------------
Lần này bù cho các nàng vì lâu không ra chap mới ! 1095 từ nhé
Các nàng ơi !!! Dạo này thực sự ta rất bận học thế nên là lâu lâu mới ra chap " tân " . Vậy nên mong mấy nàng thông cảm nha ~ Ta đã tận dụng tối đa thờ gian nghỉ ngơi của ta rồi đóa !- Và ....Hãy cầu mong cho chị Hi nhà ta được sống an lành sau 1 ngày anh ra viện đi ! Nếu không , chị ý sẽ không thể xuống giường mất . Ahihi ... Nhưng cũng chả biết được , tại ta là tác giả mà . Thế nên ... hà hà . Đoán xem ! Nhớ đón xem ở chap tiếp theo nhé
Đừng quên vote và fl để ta có thêm động lực ra thêm chap mới nữa nhé !! ❤️❤️
# Yêu
# Vote
BẠN ĐANG ĐỌC
Cô Vợ Sát Thủ Hắc Đạo Của Tổng Tài Ác Ma
RomanceTa chả biết nói cái nội dung làm sao cho các nàng hiểu được nên mong các nàng bỏ qua . Hì hì . Nhớ ủng hộ truyện của ta để ta có thêm động lực nha <33 # Yêu