Chương 22 : Nam phụ xuất hiện !

2.4K 66 2
                                    

- Vợ à ! Anh rất mong chờ tối nay đó _ sau khi thấy Dương Hạo khuất mắt , anh liền ghé sát tai cô mà nói , tay cũng vì thế siết chặt eo cô hơn

- Biến thái ..... Vô sỉ !!! Anh thì mong chờ nhưng em thì lại mong cái thời gian đó trôi qua thật chậm , có khi dừng lại được cũng nên a~ Giờ thì thật ra cho em đi chơi !!!_ cô vùng vằng thoát khỏi anh . Dù sao thì bây giờ mới có 2 giờ chiều . Thoải mái chán . Lần này , với chắc chắn sẽ rủ Thiên Y đi chơi thật xa , càng xa càng tốt !

- Nhưng , nên nhớ không được về quá muộn đâu đấy !_ anh như đi guốc trong bụng cô , nói ra khiến cô hơi nản

- Rõ ràng anh bảo 1 ngày sau khi ra viện còn gì !!_ cô oan ức cãi lại . Cũng may cô được cái trí nhớ tốt nếu không sẽ bị tên ác ma kia lừa cho mất mạng người mất

- Lúc nào ??_ anh giả ngu hỏi lại . Thực ra anh cũng nhớ chứ bộ nhưng cứ mỗi khi nhìn cô anh lại thèm " thịt người "
[ Eo ôi ! Chả trách gì chị Hi gọi là Đại biến thái ]

- Đừng giả ngu ! Em đây lấy danh dự ra để thề _ cô dơ một tay lên như chứng tỏ lời thề của mình là chắc chắn

- Haizz .... Chẳng phải anh đã đỡ cho em nhát dao đó sao ? Giờ anh muốn gì , em lại từ chối ! Em thật vô ơn mà _ anh mếu máo . Cảnh này nhân viên công ty anh mà thấy cũng như mọi người trong Hắc Phi thì .... xấu hổ không chỗ chui mất !!!

- Đừng có lôi chuyện đó ra để ăn vạ với em !_ cô khoanh tay

- Chẹp ! Coi như lần này em thoát . Mai thì mai _ anh tặc lưỡi

- Vậy nhé ! Em đi chơi đây _ cô vội chạy ra ngoài

- A ~ Từ từ , em còn quên một việc !_ anh tay xỏ túi quần đứng lên

- Việc gì ?_ cô ngơ ngác

- Đây !_ anh tay chỉ vào môi

- Chụt ! Được r ... ưm _ cô vừa định rời ra thì anh lại kéo người cô áp sát vào thân mình . Môi khẽ chạm môi rồi điên cuồng độc chiếm một cách bá đạo .

- Hừ !_ cô giậm chân đi ra ngoài . Dám ăn đậu hũ của cô ! Nhớ đấy .

- Đáng yêu thật !_ anh quay về giường bệnh cười thầm . Từ ngày với bước vào trái tim anh , tâm trạng của anh có vẻ hiền lành hơn nhưng bên cạnh đó còn là biến thái và vô sỉ hơn !!!

-----------
- Uyển Hi !!_ một giọng nói vang lên bên kia đường khiến cô đang định gọi cho Thiên Y cũng phải dừng lại . Ai đó vừa gọi cô sao ??
- Hử ?_ cô ngó trước ngó sau bỗng đập vào mắt cô là một người con trai

-Chúng ta vào quán cà phê lề đường rồi hẵng nói !_ chàng trai khẽ kéo tay cô đi

---------
Quán cà phê A ....
- Có chuyện gì vậy ? Nhìn anh hình như rất quen !_ cô nhìn chàng trai ở trước mặt mình

- Anh Ngô Khiêm nè !_ Ngô Khiêm niềm nở

- Ồ ! Anh là người đã cứu ông em khỏi vụ tai nạn đó ?!_ cô vội nhớ ra anh chàng mà cô không khỏi mang ơn nặng nghĩa lớn .

- Đúng rồi !_ Ngô Khiêm cười tươi 

- Vậy cảm ơn anh về vụ đó ! Năm ấy do tôi bận quá mà chưa kịp tìm anh để cảm ơn _ cô vội cúi đầu

- A ~ Không sao không sao ! Đó là chuyện nên làm mà _ Ngô Khiêm vội vỗ vai cô

- À ! Nếu không còn việc gì nữa thì tôi xin phép về trước tại có việc bận _ cô sực nhớ ra vụ đi chơi thế kỷ của mình và Thiên Y trước 1 ngày " tận thế "

- Vậy cô có thể về !_ giọng Ngô Khiêm hơi nuối tiếc . Thực ra thì lần đầu tiên gặp cô trong bệnh viên anh đã nhận ra vị trí của cô trong tim anh . Đấy kiểu như yêu em từ cái nhìn đầu tiên á ! Nhưng khi nghe tin cô có vị hôn phu thì lòng anh nặng hẳn . Tuy vậy , anh vẫn sẽ thử , sẽ cố gắng bảo vệ , chăm sóc cô âm thầm như một người " chồng thực thụ "

-------------
- Alo ! Uyển Hi hả ? Có chuyện gì vậy ?_ Thiên Y nhấc máy

- Y Y , đi chơi với tớ nha ! _ cô hớn hở

- Ừm ....._ Thiên Y hơi ấp úng . Tháng này cô hết tiền rồi a ~

- Tớ bao được chưa !_ cô như hiểu hết nỗi lòng của cô bạn thân

- Hảo ! Vậy hẹn nhau ở công viên Lãng Phiên nhé !_ Thiên Y nghe cô nói nhẹ cả lòng

- Được , tý tớ sang đón cậu _ cô nói rồi vội bắt taxi về nhà để thay quần áo cũng như lấy " bảo bối " của mình

---------------
Công viên Lãng Phiên .....

- Woa ~ nơi đây đẹp quá !_ Thiên Y mắt long lanh lấp lánh nhìn mọi cảnh vật xung quanh

- Nè , tớ thấy nơi này cứ nhàm nhàm sao ý hay mình đi chỗ khác đi !_ cô nhìn Thiên Y với ánh mắt chán nản

- Bậy nào ! Nơi này thực sự phù hợp cho những người " khó ở " như cậu đó !_ Thiên Y nói hồn nhiên mà không biết cô bạn kia của mình mặt đen lại

- Thiên Y !!!!!!! Cậu đứng lại cho tớ !!!_ cô gằn giọng rồi đuổi theo Thiên Y

Vậy là hai người một đuổi một chạy ! Khung cảnh này quả thật trẻ trâu à nhầm trẻ con !

Sau 10 phút ....
- Hộc ..... hộc .... hộc ... dừng lại ! Tớ cần nghỉ . Mệt quá !_ Thiên Y dựa người lên ghế đá gần đó thở hồng hộc

- Do cậu trước mà !_ cô khoanh tay nhìn Thiên Y thở như chưa từng được thở . Dù sao thì thể lực của cô khá tốt nên cũng không có cảm giác mệt lắm !

Xong xuôi , cô và Thiên Y rủ nhau đi xem phim và shopping. Tận hưởng những giây phút cuối tự do của cuộc đời . Đến 5h30' chiều thì hai người mới đường ai nấy đi .Cùng lúc đó tại quán bar FGR ...

-----------
Quán bar FGR ....
- Anh Phong ~ Người ta nhớ muốn chết !_ một cô gái ăn mặc thiếu vải lại gần  , cọ sát thân hình nóng bỏng vào người anh .
- Cút !! _ anh lạnh lùng đẩy ra . Vốn dĩ anh không muốn bất cứ mùi hương nào ngoài mùi hương của cô được dính trên người anh !
- Ư ... ư không chịu đâu !_ cô ả cứ uốn éo trên người anh . Ả không tin , thân hình làm bao nhiêu đàn ông điêu đứng này lại không thể quyến rũ được anh - người đàn ông tài sắc vẹn toàn

- Tôi không nói lần hai !!!!_ anh gằn giọng

- Hừ !_ cô ả tức giận vì bị quê một cục

- Này ! Hàn Lãnh Phong ,sao hôm nay tự dưng rủ tụi này ra đây vậy ??_ Trạch Nhiễm hớp 1 ngụm rượu rồi nói

----------------
Yo ! Hnay ta dùng hết buổi sáng để viết đó . Nhớ vote và fl ta để ta có thêm động lực viết truyện nha ~~
# Yêu
# Vote

Cô Vợ Sát Thủ Hắc Đạo Của Tổng Tài Ác MaNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ