Chương 28 : Nửa vui nửa giận

1.2K 71 3
                                    

- Sao lại trốn hửm ?_ anh ngồi xuống bên ghế đá cạnh cô , giọng có chút quở trách . Chả hiểu cô nghĩ gì mà nửa đêm nửa hôm lò mò tìm cách " chuồn " khỏi đây nữa ? Không những thế còn sử dụng cái chiêu trò thuốc ngủ để cho anh .

- Haha ... đừng hiểu lầm ! Em chỉ muốn đi dạo một chút cho đỡ buồn thôi _ cô cố gắng biện minh cho lỗi lầm của mình . Sơ xuất quá ! Bị anh phát hiện một cách nhanh chóng .... Mong là lần này không sao a~ Dù sao cũng là con người , cứ cho là lão đại của hắc bang đi nhưng vẫn run như cầy sấy khi ở cạnh anh . Trong anh kiểu như có chứa lượng ám khí lớn hơn cô ý ...

- Đi dạo hay về nhà ?_ anh hỏi lại như muốn khẳng định một vấn đề hiển nhiên nào đó

- Là đi dạo !! _ cô như vớ được vàng nói dõng dạc . Gì chứ ? Giờ mà để anh biết về nhà thì cô chắc chắn sẽ bị " hành hạ " thật chu đáo ớ !!

- Về nhà !_ anh tự nhiên buông ra một câu ngắn ngủi xong đứng lên bỏ đi . Trong lòng anh không khỏi tức giận , tại sao hết lần này đến lần khác cô đều không nói sự thật với anh mà cứ thích trốn tránh vậy ? Thật không thể hiểu nổi mà ...!

Trên đường đi , mắt cô không khỏi dáo dác đảo xung quanh . Thi thoảng lại quan sát sắc mặt của anh .
Nhưng rồi không hiểu sao lại thiếp đi nhanh chóng ...

-------
Hai tuần sau ...
Sau những ngày tháng bị cấm cung , cô cuối cùng cũng được thả rông .
Nhưng thật sự cô cứ có cảm giác gì đó lạ lạ trong người nha .
Bình thường cô được coi là đứa ít ngủ vậy mà lần này " nướng " không khác gì một con heo

Người cũng có chút gì đó ....

Bước chân xuống cầu thang , mùi của đồ ăn từ phòng bếp bỗng sốc vào mũi cô .

" Ọc ..." cổ họng bỗng ứ lại , cô chạy nhanh vào nhà vệ sinh nôn thốc nôn tháo .

Sao lạ vậy ta ? Bây giờ cô lại thèm bánh bao nhân đậu xanh với bánh mì phô mai ...

Ây da , khẽ rướn người ta đằng sau cho giãn gân cốt . Cô lết từng bước nặng nhọc xuống tầng .

Đặt chân xuống nơi cũng là lúc cô chạm mặt với anh .

  Hai tuần , hai tuần lận anh không thèm nói chuyện với cô luôn á . Cũng chỉ vì cái chuyện hôm bữa .

Tuy nhiên , trong lòng lúc này bỗng nổi lửa ! Cô đẩy anh ra , bước xuống , không hiểu tại sao lại như vậy luôn . Haizz , dạo này cô cứ như thành một người khác vậy đó .... Tức chết luôn mất .

  Nhìn cô như vậy , anh bỗng giật mình . Quái lạ , sao hôm nay ...?

Liệu có phải anh hơi quá không nhỉ ?

[ Ta : Quá đáng là phải đó ! Hai tuần lận cơ mà . Cho chừa cái thói ...! ]

Vâng , sau khoảng mười phút anh và cô đã làm lành lại với nhau

Và chuyện thế nào cũng sẽ diễn ra , cô đòi đi ăn bánh bao nhân đậu xanh và bánh mì phô mai !!

Chân vừa bước đến ngưỡng cửa nhà hàng , cô bỗng cảm thấy cổ họng ứ lại , có gì đó sắp thốc ra ...! Chạy nhanh một mạch sang góc khuất , nôn ra .

Phù , mấy ngày hôm nay cô bị làm sao vậy ?? Khó hiểu quá ...!

Nhìn cô như vậy anh cũng lo lắm chứ , tự dưng nôn thốc nôn tháo ra , mà lại còn chưa cho gì vào bụng . E rằng là phải đi khám thôi .

---------
- Chúc mừng nha ! Chị dâu nhỏ mang thai 3 tháng rồi _  Trạch Nhiễm vỗ vai anh , đưa tờ phiếu khám .

Nghe thằng bạn nói , thực sự anh như muốn " nổ tung" luôn ! Anh sắp làm bố rồi ư ??

- Ê này , còn nữa ! Vào những thời gian như vầy đừng để chị hoạt động mạnh . Đồng thời phải bồi bổ sức khỏe để thai nhi được tốt . Cuối cùng , phụ nữ khi mang thai rất dễ xúc động vậy nên... cậu biết phải làm gì rồi đấy ??_ Mắt thấy anh định lao vào , Trạch Nhiễm vội ngăn anh lại dặn dò vài điều quan trọng

- Cái gì ?! Ý chú là cấm anh không " lăn " á ?!_ anh nghe xong , bỗng nổi đóa

Con mẹ nó , anh còn chưa thoải mái cơ mà !! Cái thai chết tiệt dám phá hỏng bao nhiêu dự định của anh

Đúng là tình cảnh này : Nửa vui nửa giận !

---------
7 tháng , 10 ngày sau ....

- A !!!! Dì Hân ...! Giúp cháu với _ cô tay ôm bụng to , hét lớn . Bụng cô đau quá trời luôn đó !

Dì Hân đang nấu ăn nghe tiếng hét của cô bỗng chạy ra ngoài .

- Uyển Hi ! Cháu ... quản gia Phàm , mau thu dọn đồ của phu nhân _ Dì Hân nhìn phát là biết ngay cô đến ngày sinh nở . Vội thúc giục ...

- Alo , mau mau đến bệnh viện của Hàn Gia ! Vợ anh sinh rồi đó . _ Thiên Nhi đầu dây bên kia hét lớn , trong lòng không khỏi thấp thỏm .

- Hả ?! Ừ ...!_ anh nghe xong , không khỏi lo lắng nhưng xen lẫn đâu đó vẫn là sự háo hức ...!

Một tiếng trôi qua vậy mà vẫn chưa có động tĩnh gì .
Lúc này , tất cả mọi người đều có mặt ở đây . Không khỏi đi đi lại lại lo âu .

- Oa Oa ...!_ bỗng có tiếng khóc vang lên trong phòng bệnh .

- Sinh rồi , sinh rồi !_ Thiên Y là người nghe thấy đầu tiên liền nói lớn lên . Khiến mọi tảng đá trong lòng mỗi người như được trút bỏ

" Cạch " phòng mổ mở ra , một cô ý tá trên tay bồng một đứa bé ....

- Chúc mừng gia đình , là một bé trai khỏe mạnh !_ cô y tá cười tươi nói .

Vậy là tất cả mọi người đều xông vào mặc kệ sự ngăn cản của các y tá và bác sĩ .

---------
Bốn năm sau ...
----/-----

Sau như nào thì đón xem tập sau nhé ! Trên 30⭐️ ta ra nhé.
Cơ mà truyện của ta cũng gần kết thúc rồi , còn khoảng 2-3 chap nữa là end thôi ! Các nàng nghĩ giúp ta nha ... Nài nỉ đó . Lần này ta thực sự bí ý nha .
Nhớ đọc xong vote , fl và cmt góp ý cho ta nhé ! ( Mặc dù chap hôm nay hơi nhảm )

# Yêu
# Vote

Cô Vợ Sát Thủ Hắc Đạo Của Tổng Tài Ác MaNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ