một ngày cún nhà hóa sói rừng?(intro)

522 45 4
                                    

Ai cũng có cho mình một vòng tròn luân hồi,đó là một chuỗi sự việc,hiện tượng không hồi kết.

Có thể là chết đi,rồi sống lại,lớn lao hay nhỏ bé,ai ai cũng vậy. Rồi với mèo đen Seongwu,đó chính là những ngày dài nhảm nhí trôi qua cùng cún Daniel.

Mỗi sáng,Daniel dậy sớm hơn và chuẩn bị đồ ăn cho cả hai,Seongwu thì chỉ việc rúc vào chăn,ngáy be bé mà ngủ cho tới khi mặt trời ngày càng chói lòa sau chiếc rèm cửa. Bạn nghĩ đây là lúc Seongwu thức dậy?cũng đúng đấy,nhưng nhầm to rồi!

Seongwu thường mơ màng tỉnh khi bị ánh sáng hắt vào mắt. Anh mở mắt ra,ngửi thấy mớ mùi đồ ăn thơm ngon lạo nhạo trong mũi mình,rồi lại tiếp tục chùm chăn ngủ thẳng,Seongwu thích cảm giác vùi mình trong mớ gối đệm êm ái,anh thưởng thức buỗi sáng dễ chịu cùng mùi thức ăn được Daniel tỉ mỉ chuẩn bị.

Nhưng lười biếng hưởng thụ là một phần,phần còn lại là anh đang chờ cái được gọi là "sự việc theo thường lệ" xảy ra. Đó là khi Daniel thấy động tĩnh trên giường Seongwu,Samoyed cũng xong mớ bữa sáng đơn giản thì tắt đi bếp ga,nhẹ nhàng tiến lại phòng ngủ rồi xốc lên cái chăn anh mèo vừa túm lấy che qua đầu để tránh ánh sáng.

"Seongwu của em,dậy nào,ngủ nướng nhiều sẽ bị ông kẹ bắt!"

Ngày nào cũng vậy, Daniel luôn đánh thức anh kiểu đó kèm theo một câu hù dọa con nít rồi nhẹ nhàng hôn vào phần tóc mái rũ xuống của con mèo nhăn nhó vì phải dậy sớm,cho đến khi anh mỉm cười thức dậy thì Daniel mới chịu kết thúc chuỗi hôn vụn vặt thả đầy trên mắt,tóc,muỗi,miệng,nói chung là tất tần tật mọi thứ trên mặt anh,Daniel đụng đâu thì liền thơm nó vài cái.

"Anh không sợ ông kẹ,đồ trẻ con!"

Seongwu biết rằng Daniel chỉ đang hù một đứa con nít thôi! Anh biết rằng ông kẹ có thật chứ!vì lúc nhỏ mỗi lần anh đánh đổ đĩa bông cải xanh thì đều bị mẹ mèo hù dọa như thế. Nhưng lão ta bận đi bắt cóc những đứa trẻ hư mất rồi,và anh không sợ vì mình còn chẳng phải trẻ con,nhưng cho dù có là trẻ con thì cũng chẳng có gì vì anh tự thấy mình đâu có hư!rất ngoan ngoãn là đằng khác cơ!hoặc là Daniel cũng chẳng để lão ta bắt anh đi mất đâu đâu. _ Seongwu tự nhủ.

Là thế,một buổi sáng bình yên,tiếp đó là buổi tối yên bình. Cuộc sống của Ong Seongwu có công thức : 50%Cá,30%kem quế,10%Daniel,5% giận hờn,2.5%ngốc xít,1.5%yên bình,1% làm nũng , và 1 phần tỉ phần trăm con ngõ và những thứ khác.

Như đã nói,chuỗi vận động luân hồi là không có hồi kết,mọi chuyện diễn ra rồi lặp lại,cứ thế,cứ thế. Nhưng,lỡ như một ngày, không còn như thế nữa thì sao? Mọi chuyện sẽ quay theo một guồng quay mới, vòng tròn luân hồi kết thúc.

------------------

Sáng một ngày tháng 3 ấm áp.

Seongwu tỉnh dậy sớm hơn mọi hôm. Anh tự hỏi làm sao dạo này mình hay dậy sớm thế nhỉ?

Tiêu biểu là hôm qua anh còn dậy trước cả Daniel,xong rồi lại chăm chỉ đột xuất,xách cái giỏ nhựa đi chợ rồi chuẩn bị một bữa sáng tươm tất, làm con cún kia một phen xen lẫn kinh ngạc,cảm kích cùng xúc động,Samoyed mắt nhắm tít tịt,miệng cười ngu ngơ hềnh hệch lộ hết hai cái răng thỏ ôm lấy tên mèo đen chặt cứng rồi dụi dụi mấy cái,thỏa mãn tận hưởng bữa sáng nhỏ đã được chuẩn bị cho mình.

Mèo ơi em thích anh lắm!hay là anh cũng thích em đi!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ