Vết thương để lại

35 2 0
                                    

Có những vết thương chúng ta có thể nhìn bằng mắt thường, nhưng có những vết thương dù có trăm nghìn con mắt vẫn nhìn không thấu, chỉ có người bị thương mới biết nó đau thế nào, sưng tấy ra sao.

   Cô bạn tôi lại chia tay rồi, là lần thứ năm trong vòng một năm trở lại đây.

   Cô ấy vẫn bình thản, không xót xa, chẳng tiếc nuối cũng nào có đau lòng. Bạn bè nói cô ấy lẳng lơ, người ngoài nói cô ấy làm gái. Còn cô ấy? Chẳng mảy may bận tâm, vẫn kiêu ngạo sống, vẫn cặp kè hết người này đến người khác, vẫn vui trong niềm vui cô ấy tự tạo cho mình.

   Có lần tôi hỏi cô ấy: "Tại sao cậu có thể quen người này vài tháng, cặp người kia vài tuần như thế? Nếu cậu không phải gái như người ta nói thì việc cậu làm cũng đâu khác gì lời người ta bảo nhau? Cậu vốn đâu có yêu họ, đúng không? Sao phải tự làm khổ mình?"

   Cô ấy cười , cô ấy thở dài.

   "Người ngoài nghĩ gì về tớ, đó là việc của họ. Tớ làm gái hay không, lẳng lơ hay không lại là việc của tớ. Hai vấn đề và những cá thể chẳng hề liên quan đến nhau.

   Tớ không yêu họ nhưng họ lại đến vào lúc tớ trống rỗng nhất, nên tớ chấp nhận họ. Tớ không có tình cảm với họ, nhưng họ có tình cảm với tớ. Tớ bằng lòng ở bên họ vì họ cho tớ cái tớ cần mà không đòi hỏi tớ phải cho đi điều gì. Đến lúc họ không muốn cho nữa thì họ lại đi, còn tớ ở lại, đợi người có thể khiến tớ toàn tâm toàn ý cho đi tất cả những gì tớ có mà không cần suy nghĩ."

   Hóa ra, vết thương người cũ để lại trong cô ấy vẫn còn sâu nặng lắm. Sâu đến mức cô ấy buông thả chính mình rồi cũng xem thường tình cảm của người khác. Sâu đến mức, cô ấy sợ khi phải cho đi, đắn đo khi muốn yêu ai đó khác.

   Cô ấy không nhớ người cũ nhưng cô ấy vẫn còn vết thương của người cũ để lại, tuy lành sẹo nhưng chưa từng hết đau. Và nỗi đau đó, chỉ cô ấy biết, chỉ cô ấy hiểu việc cô ấy đang làm có ý nghĩa gì.

   Thật ra, con người chúng ta rất kì, luôn không thích người khác nhìn rồi phán xét cuộc đời mình, những việc mình làm, nhưng cũng chính chúng ta nhìn và phán xét người khác mà chẳng cần bận tâm họ làm điều đó vì lí do gì, có câu chuyện nào ẩn giấu sâu bên trong hay không.

   Có những điều chúng ta có thể nhìn bằng mắt thường, nhưng có những chuyện hàng trăm, hàng nghìn con mắt nhìn mãi vẫn nhìn không ra

Đừng lãng phí những ngày đẹp trờiWhere stories live. Discover now