Chuyển ngữ: Mic
"Làm Thiếu phó ư?"
Trong Đông Noãn các Nhiếp chính vương phủ, Tiêu Đoan ngồi trước thư án, trong tay cầm tờ giấy vừa được bồ câu gửi đến, khẽ cười thành tiếng.
Lục Phường gần như ngay lập tức phái người truyền tin tức cho hắn.
Thật sự là một tin tốt.
Hắn khẽ khép hai mắt, yên lặng suy nghĩ, tiếp theo phải đi một bước kia?
Hàng mi bỗng run lên một cái, hai mắt lại bừng mở, vẻ mặt đã trở nên ung dung tự tại.
"Đúng rồi, suýt nữa quên hãy còn một trợ thủ..."
Đem tờ giấy trong tay để trước ngọn nến trên bàn đốt trụi, hắn lớn tiếng hướng bên ngoài gọi một tiếng: "Đi mời Phó đại nhân qua đây."
Trong phòng ánh nến lay động, hắn đứng dậy, tới bên cửa sổ, vừa đẩy ra thì thấy bên ngoài đã bắt đầu lất phất tuyết bay.
Bởi vì thân thể yếu ớt, hắn vốn không thể chịu lạnh, nhưng bây giờ lại rề rà không muốn đóng cửa. Từng trận gió buốt lướt qua cổ khiến người ta càng lúc càng tỉnh táo, rất thích hợp với tâm tình hiện tại của hắn.
Không bao lâu, ngoài phòng có người nhẹ nhàng gõ cửa, sau đó giọng nói của Phó Thanh Ngọc liền vọng tới: "Bình Dương vương gia, hạ quan Phó Thanh Ngọc cầu kiến."
"Mời vào." Tiêu Đoan cuối cùng đưa tay đóng chặt cửa sổ, quay trở lại ngồi bên án thư.
Phó Thanh Ngọc đẩy cửa vào, cung cung kính kính hành lễ với hắn, quả nhiên là người đọc sách, lễ tiết chu toàn giống hệt Lưu Kha.
Tiêu Đoan khẽ mỉm cười, phất tay, "Không cần đa lễ, Phó đại nhân dạo gần đây bận rộn việc gì sao?"
Đối với câu hỏi bất ngờ này của hắn, Phó Thanh Ngọc thấy cực kỳ khó hiểu, nhưng vẫn thành thành thật thật hồi đáp: "Hạ quan dạo này vẫn luôn tu soạn sử sách."
"À............." Tiêu Đoan kéo dài giọng, như thể lơ đễnh cảm khái: "Một nhân tài như Phó đại nhân đây lại bị chôn vùi trong đống sách sử, thật là đáng tiếc mà."
Hàng mi đang rũ xuống của Phó Thanh Ngọc nhẹ rung lên một cái, một lúc sau mới đáp lại một câu: "Đây là chức trách của hạ quan, không thể nói là đáng tiếc."
Tiêu Đoan liếc nàng một cái, thấp giọng cười, "Nhưng bổn vương cảm thấy nhân tài như Phó đại nhân nên giữ một chức vị cao, vì dân xin cứu giúp, thậm chí là..........trở thành thần tử cốt cán của một triều."
"Bình Dương vương gia..........." Phó Thanh Ngọc bất ngờ ngẩng đầu, kinh ngạc nhìn hắn. Người trước mắt nét mặt vẫn thản nhiên như cũ, như thể lời nói vừa rồi chẳng qua chỉ là một câu nói bình thường mà thôi.
"Phó đại nhân có biết Văn Tố bây giờ đã là đế sư đương triều, Thiếu phó của thiên tử không?"
Hai mắt Phó Thanh Ngọc mở to, nét mặt không dám tin, "............Thật..........ư?"
"Đương nhiên, bổn vương vừa mới nhận được tin tức, hoàn toàn chính xác."
Một tay Tiêu Đoan gõ lên mặt bàn, tư thái điềm nhiên, đôi mắt hẹp dài nhìn nàng, tối tăm sâu thẳm.
YOU ARE READING
[Full - Reup] Tương Du Nữ Quan (Thất tiết là chuyện nhỏ, chết đói là chuyện lớn)
General FictionTác giả:Thiên Như Ngọc Nguồn:tucaumuaha.wordpress.com Trạng thái:Full Thể loại: Cổ đại, cung đình, HE Số chương: 62 chương + 2 phiên ngoại Nội Dung: Nhiếp chính vương một tay che trời đột nhiên đề cử thực hiện tân chính. Thiếu nữ nào đó bởi vì kế mư...