17. Mày cảm thấy có người sói không

505 35 0
                                    


Lang Cửu ăn xong tám cái bánh kẹp thịt, trước khi cậu kêu đau vẫn là bộ dạng quỷ chết đói hạ phàm, nếu không phải Từ Bắc cướp một cái, cuối cùng đoán chừng một miếng cũng không ăn được.

Cho nên phản ứng đầu tiên của hắn là thằng nhóc này ăn nhiều trướng bụng rồi.

Nhưng Lang Cửu lại nói rõ ràng là đau xương, hơn nữa sắc mặt trắng bệnh, biểu cảm rất thống khổ, điều này khiến Từ Bắc có phần sốt ruột.

"Đau xương? Mày chắc chắn mày biết cái gì là xương chứ..." hắn vừa sờ vừa ấn lung tung trên xương cánh tay Lang Cửu một lần, "Xương chỗ nào?"

"Toàn bộ." Lang Cửu nói xong liền ném cái bánh kẹp đang cầm trên tay, trực tiếp ngồi xuống đất, tay ôm đầu gối vùi mặt vào giữa.

Từ Bắc không để ý gì khác, đỡ cậu ném lên giường, Lang Cửu nhất định là xảy ra vấn đề gì, cậu sẽ không giả vờ, đoán chừng cậu ngay cả giả vờ là gì cũng không biết: "Lên giường nằm, mày rốt cuộc bị làm sao..."

Lang Cửu lăn một cái trên giường, mồ hôi lạnh trôi xuống theo gò má, cậu có chút bất lực nhìn Từ Bắc, ánh mắt này khiến Từ Bắc không hiểu sao nhớ đến Từ Lĩnh, trong lòng vừa động, bắt đầu có chút hoang mang.

Từ Bắc chưa từng chăm sóc bệnh nhân, lúc ngã bệnh trừ Kiều Khiêm, cũng chưa từng có ai chăm sóc hắn, mà trình độ chăm sóc người khác của Kiều Khiêm lại thật chả ra cái hình thù gì, không hề có giá trị tham khảo, cho nên đối với tình huống trước mắt hắn vẫn tương đối đau đầu như thế.

Đắp chăn cho Lang Cửu xong, hắn xoay người đi rót một cốc nước nóng, cũng không biết tại sao mình phải cho Lang Cửu uống nước, chỉ là bây giờ trong nhà trừ bánh kẹp thịt cũng chỉ có nước: "Uống nước, bố xuống lầu tìm cho mày ít thuốc giảm đau, sau đó..."

Từ Bắc vừa nói vừa đưa cốc cho Lang Cửu, lúc Lang Cửu vươn tay ra nhận, đầu tiên hắn sửng sốt một chút, tiếp theo đặt cái cốc trong tay xuống bàn, nắm lấy tay Lang Cửu, giọng hơi đổi: "Mẹ nó đây rốt cuộc là xảy ra chuyện gì!"

Tất cả khớp xương trên ngón tay Lang Cửu đều nổi lên màu tím bầm, giống như đánh quyền anh không mang đồ bảo hộ. Từ Bắc nhìn dọc theo tay cậu, trên cánh tay cũng mơ hồ lộ ra màu tím bầm.

"Đệt mợ, con trai đừng làm bố sợ nhé..." hắn nhảy lên giường, trực tiếp vén chăn lên.

Trong mấy phút ngắn ngủi này, cơ thể Lang Cửu giống như bị người ta cầm gậy đánh một trận, hiện đầy đốm màu tím bầm.

Ngón tay Từ Bắc run rẩy nhẹ nhàng chọt một cái lên người cậu, Lang Cửu rất nhanh tóm lấy tay hắn, cơ thể bắt đầu rung rẩy, cau mày nói một câu: "Đau."

"Bố biết bố biết," Từ Bắc đắp chăn trở lại cho Lang Cửu, vỗ vỗ lên mặt cậu, "Mày chịu một lát, bố gọi điện cho chú Kiều mày..."

Từ Bắc cũng chưa nghĩ xong nên giải thích chuyện của Lang Cửu với Kiều Khiêm thế nào, nhưng tình hình hiện tại như vậy hắn chỉ có thể tìm Kiều Khiêm, hắn cần một người đáng tin, lái xe đưa Lang Cửu đến chỗ Diệp Mẫn Mẫn.

Lang Cửu đang xuất huyết nhiều dưới da không rõ nguyên nhân.

"Hề lố!" Kiều Khiêm thế mà lại nhận điện rất nhanh, nhưng âm thanh truyền tới từ trong điện thoại anh lại khiến Từ Bắc một trận tuyệt vọng.

"Đệt mợ, mày lại uống rượu thâu đêm đấy à!" Từ Bắc ghìm giọng nói một câu.

"Ừ, tối hôm qua cào thuốc lá cào hơn ba tiếng, sau đó đi uống với lãnh đạo một chút..." trong giọng Kiều Khiêm lộ rõ men say, không phải say rượu, là say chưa tới đêm..."

"Cục thuốc lá tụi mày mẹ nó thật hủ bại."

"Có phải mày lại gặp phiền toái không? Có phải lại bị thương không... mày ở đâu, tao qua ngay." Kiều Khiêm say thì say, nhưng vẫn rất nhạy cảm cảm thấy Từ Bắc có chuyện.

"Mày có thể đừng cứ luôn mong tao bị thương không! Tao phải hỏi mày ở đâu đấy, thôi đi, say thành như vậy không nhờ được mày, tao có người cần lập tức đưa đến chỗ Mẫn Mẫn..." Từ Bắc bực dọc nói chuyện với Kiều Khiêm, quay đầu lại liếc mắt nhìn lên giường, lại lần nữa ngân ngẩn, "Đệt mợ! Cái ông nội mày!"

"Đừng chửi, tao ở trong huyện, giờ tao qua ngay, báo địa điểm!"

"... không phải chửi mày, không sao, mày cứ say rượu, lát nữa tao gọi lại cho mày."

Từ Bắc ném điện thoại một cái, nhìn cái chân lông trắng lộ ra dưới chăn, nửa ngày không hồi hồn được, cảm giác mình có chút suy sụp, sao vừa nói mấy câu đã biến lại thành sói rồi?

"Hồ Hồ ơi," Từ Bắc đẩy sói con ra khỏi chăn, "Mày như vậy là ý gì, mày muốn chọc chết bố mày sao?"

Toàn thân sói con mềm nhũn, rất ngoan ngoãn không giãy giụa, nhìn qua có phần giống như kiệt sức, nhưng khiến Từ Bắc hơi an tâm, là đôi mắt màu nâu khói giống như bình thường, đang sáng lấp lánh nhìn mình chằm chằm.

Từ Bắc do dự một chút, lật lật sói con trên giường mấy cái, nằm ngửa bụng lên: "Để bố kiểm tra một chút, vừa rồi mày xuất huyết dưới da..."

Bụng sói con nhẵn nhụi không có gì khác thường, Từ Bắc sờ mấy cái, cúi đầu lật lật lại vê vê dày vò nửa ngày, cuối cùng bất đắc dĩ nói một câu: "Mẹ nó cái này không nhìn thấy gì cả, chỉ toàn lông, con trai à bố cạo lông đi nhé!"

Sói con không trả lời, chỉ có chân sau nhẹ nhàng đạp một cái, lật mình tiếp tục nằm, nhắm hai mắt lại.

Từ Bắc dùng ngón tay chọt nó mấy cái, sói con từ đầu đến cuối bất động. Mấy phút sau nó nhẹ nhàng phát ra tiếng ngáy, Từ Bắc tiến lại liếc mắt nhìn, ngủ rất thành thực, bình thường lúc ngủ lỗ tai còn lắc tới lắc lui, hôm nay ngủ tai cũng cụp xuống hai bên đầu.

Trên người sói con xác định không còn vết thương gì, vừa rồi những những vết tím bầm dọa người kia, sau khi biến lại thành sói dường như đều biến mất. Từ Bắc rất kiên nhẫn nằm bên cạnh nó, lật một lượt lông nó như đang bắt rận cũng không có phát hiện kinh người gì, dưới lông đều là da hồng, không có một chút tạp sắc.

Xuất huyết dưới da không hiểu vì sao xuất hiện, sau đó lại càng không hiểu vì sao biến mất.

Từ Bắc ôm ôm sói con, nằm nghiêng sau lưng nó. Sói con ngủ rất sâu, bị hắn ôm không nhút nhích được chút nào, Từ Bắc thở dài, lùa ngón tay vào trong lông nó, mấy ngày nay rối ren lộn xộn, bây giờ rốt cuộc có thời gian tĩnh tâm suy nghĩ lại những biến hóa kỳ quái của sói con một chút.

Hắn gần như có thể kết luận, sói con chính là sau khi ăn chocolate nhân rượu sẽ biến thành người, nhưng gây tác dụng là chocolate hay là rượu bên trong, chuyện này trước mắt không thể nào phán đoán, mà sau khi sói con biến thành người, thời gian duy trì hình người không có quy luật, lúc dài lúc ngắn... hôm nay là lần dài nhất, sau đó cơ thể xuất hiện xuất huyết dưới da nghiêm trọng...

Nếu liên hệ trước sau, có phải có thể hiểu thế này - thời gian sói con biến thành người nếu như quá dài, sẽ xuất hiện triệu chứng xuất huyết?

Từ Bắc cuối cùng cũng không nghĩ ra được nguyên nhân, chăm chú nhìn trần nhà ngây ngốc một hồi, bò dậy ăn một cái bánh kẹp thịt.

Sự quyến rũ của sóiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ