Chương 32:Không lời

1K 16 1
                                    

Thời gian như gian như nước chảy, rào…. rào…. rào….., nháy mắt đã tới giờ tan học.

Cô cầm bài tập đã chép lại, tới gõ cửa phòng làm việc.

“Xin hỏi, thầy giáo Tần Nhật Sơ có ở đây không ạ?”

Trong phòng làm việc, thầy giáo già râu bạc dạy Ngữ văn ngẩng đầu lên, nhìn thấy cô, nhếch môi cười một tiếng, chỉ vào phòng làm việc của hiệu trưởng: “Thầy giáo Tần có nhắn lại khi nào em đến thì tới phòng làm việc của hiệu trưởng chờ”.

Cô cung kính cảm ơn thiện ý của thầy giáo già râu bạc, đi tới phòng làm việc của hiệu trưởng.

“Cốc cốc……” Cô hít một hơi thật sâu, giơ tay lên gõ cửa.

“Mời vào!” Bên trong cánh cửa khép hờ truyền ra giọng nói du dương của Tần Nhật Sơ.

Cô đẩy cửa ra, liếc mắt thấy Tần Nhật Sơ đang ngồi sau bàn làm việc. Thấy cô tới, anh ta rời mắt khỏi tập tài liệu ngẩng đầu lên, chỉ vào ghế salon bằng da thật ở bên cạnh, ý bảo cô ngồi xuống.

“Thầy giáo, đây là bài tập của em”. Cô đưa bài tập ra, ngồi xuống.

Một lát sau, anh ta đóng tập tài liệu lại, cầm bài tập của cô lên, lật lật ra rồi gấp lại ngay.

“Về sau, trong giờ học không được chăm chú nhìn ra cửa sổ nữa”.

Cô gật đầu một cái, ngoan ngoãn nghe lời dạy bảo.

“Thầy giáo, không còn việc gì thì em về trước đây ạ”. Cô cầm lấy quyển vở rồi đi ra ngoải, buổi sáng anh hai cô đã dặn cô phải về nhà sớm một chút.

“Đợi chút”, Tần Nhật Sơ cầm lại quyển vở của cô, lại thấy bộ dáng kinh ngạc đề phòng của cô thì thận trọng buông tay ra, “Miên Miên, tối hôm qua ——-”.

Cô nhớ tới những hình ảnh ngọt ngào lẫn ghê tởm ngày hôm qua, cuống quít lắc đầu trả lời: “Không sao, em không sao”.

Hình như dáng vẻ hoang mang sợ hãi của cô đã đả kích Tần Nhật Sơ, anh ta hơi cúi đầu xuống, chán nản nói: “Thật xin lỗi, Miên Miên, là do anh quá nóng lòng, anh đã quá càn rỡ rồi, nhưng em phải tin tưởng anh, Miên Miên, em là cô gái đáng yêu nhất thế giới. Tối thiểu là đối với anh…..”, dừng lại một chút, Tần Nhật Sơ từ từ ngẩng đầu lên, ánh mắt kiên định cầu khẩn, “còn về lời cầu hôn, hy vọng em suy nghĩ một chút”.

Cô nhìn người đàn ông giống như thiên thần trước mặt, cư nhiên lại hạ cố ăn nói khép nép xin lỗi cô, có chút không đành lòng, cô thốt lên: “Cậu út, chuyện này không liên quan đến anh…. Là do em…… em có chứng sợ hãi người đàn ông, là do em….. Em không trách anh, thật sự không trách anh….. Hơn nữa không phải anh đã cho em xem cảnh hoàng hôn đẹp nhất trên thế giới rồi sao”.

Trong khoảnh khắc đó, Tần Nhật Sơ nhìn cô thật lâu không nói gì, trong ánh mắt dịu dàng có đủ loại tình cảm phức tạp tràn đầy, có yêu thương, có áy náy, có cảm động, có quyết tâm, còn có một tình cảm mờ mịt không rõ, cô cảm giác như anh ta không phải nhìn cô, mà là nhìn một người khác.

Thật lâu sau, Tần Nhật Sơ mới phục hồi lại tinh thần, bật cười nói, “Miên Miên, nói như vậy là chúng ta hòa hảo rồi hả?”

(Sắc 18+) Cấm Kỵ Chi Luyến- Phó Tráng Tráng Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ