Chương 54: Không cần chỉ giáo, em chỉ muốn chí chóe với anh tới già

15K 520 72
                                    

CHƯƠNG 54

Tác giả: Chước Dạ

Biên tập: Bột

"Thế nên anh nói khách hàng khó giải quyết kia là em?" Thẩm Tịch và Tiết Diễm ở phía sau cùng lên lầu, mãi một lúc lâu sau cô mới hiểu ra.

Cô đứng chống nạnh trên Tiết Diễm một bậc thang, bất mãn nhìn anh chằm chằm: "Em hiểu lòng người như thế, khó giải quyết chỗ nào?"

Tiết Diễm buồn cười nhìn Thẩm Tịch rồi đưa tay ra vò đầu cô, sau đó phụ họa: "Phải phải phải, em hiểu lòng người, không có tí tật xấu nào."

Thẩm Tịch đẩy tay của anh ra rồi xoay người lên cầu thang tiếp, vừa đi còn vừa lẩm bẩm: "Đừng tưởng em không nghe ra anh đang nói qua quýt."

Lúc Thẩm Tịch đi đến cửa nhà thì thấy trong tủ giày có thêm hai đôi giày lạ, cô hơi sững sờ, còn chưa kịp phản ứng thì nghe được có người gọi mình: "Tiểu Tịch về rồi đấy à?"

"Dì Trâu..."

Thẩm Tịch ngơ ngác nhìn Trâu Tĩnh Thu trong phòng bếp và Tiết Thịnh Cảnh trong phòng khách. Cô còn tưởng Tiết Diễm đến một mình, không ngờ người này đưa cả bố mẹ anh đến, đúng là "lễ ra mắt" lớn rồi.

Mãi đến khi Tiết Diễm vỗ nhẹ vào vai của cô, Thẩm Tịch mới tỉnh táo lại sau lúc ngây người rồi vội vàng chào to: "Chào chú, chào dì ạ."

"Ừ, lâu ngày không gặp, Tiểu Tịch lại xinh hơn rồi." Trâu Tĩnh Thu cười nhẹ mà kéo cô: "Đến tâm sự với dì nào."

Thẩm Tịch quay đầu nhìn Tiết Diễm một chút rồi ngập ngừng theo sát Trâu Tĩnh Thu vào phòng bếp, vừa giúp đỡ bà Thẩm vừa trò chuyện tình hình gần đây.

Lúc đầu vẫn còn câu nệ, nhưng chưa thận trọng được mấy phút đã bị bà Thẩm bóc mẽ, thế là cô cả gan cười cười, chủ động nhắc tới những kiến thức thú vị xung quanh mình.

Tiết Thịnh Cảnh đang chơi cờ tướng với Lê Trịnh Hùng, hai người đàn ông trung niên khá hợp nhau, ngay cả chơi cờ cũng... cùi như vậy, đến đi lại nước cờ cũng rất thẳng thắn và đương nhiên.

Tiết Diễm vốn ngồi xem ở bên cạnh, chỉ định lẳng lặng quan sát nhưng lại bị Lê Trịnh Hùng thuận miệng hỏi nước tiếp theo nên đi thế nào, vậy là anh cũng tiện tay chỉ một nước, nhưng đó lại đúng là nước cờ đặt Tiết Thịnh Cảnh vào thế khốn cùng.

Tiết Thịnh Cảnh không vui, ông nghiêm túc khuyên bảo con trai mình: "Tiết Diễm, xem cờ không được chỉ."

Tiết Diễm thu tay rồi đáp lại.

Nhưng vừa đồng ý xong, thì Tiết Thịnh Cảnh lại nghiêm túc chỉ vào bàn cờ mà hỏi: "Bố nên đi nước tiếp theo thế nào?"

Tiết Diễm: "..."

Cơm nước xong xuôi, bà Thẩm bàn với Trâu Tĩnh Thu gọi hai hàng xóm sang cùng chơi mạt chược.

Dường như đây là tiêu chuẩn cơ bản của phương Nam, ngày lễ ngày Tết, thông gia thông cửa cũng không thể thiếu mạt chược và tú lơ cơ khơ được, họ cứ vừa chơi mạt chược vừa nói chuyện nhà như thế.

Bạn đã đọc hết các phần đã được đăng tải.

⏰ Cập nhật Lần cuối: May 06, 2019 ⏰

Thêm truyện này vào Thư viện của bạn để nhận thông báo chương mới!

[HOÀN] Ngày Nào Đi Học Cũng Phải Bực - Chước DạNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ