Chương 76: Giả dối và chân thật

7.1K 293 7
                                    

Edit: Hoa Tuyết

Beta:Linh Xốp

Trắc điện rộng lớn được bày mấy ấm lô sưởi ấm bằng bạc thượng hạng, chỉ có hơi nóng tỏa ra chứ không hề có bụi than, vậy mà nha hoàn ma ma hạ nhân đều nín thở trầm ngâm, cúi đầu không nói, khắp nơi trong vương phủ đều toát ra sự uy nghiêm.

Hiển vương phi chậm rãi nói chuyện, thế nhưng mọi người đang ngồi ở đây không ai dám thúc giục, Hồ thị lang thận trọng móc cái khăn trong tay áo ra lau mồ hôi trên trán, trong bụng thầm nghĩ, trắc điện này bày hơi nhiều ấm lô rồi, hắn ngẩng đầu nhìn sắc mặt tái nhợt của Hiển vương phi, nhớ đến chuyện người mất máu vô cùng sợ lạnh, trong lòng gần như đã tin tưởng tuyệt đối là Hiển vương phi thật sự bị thương.

"Trước đó vài ngày bởi vì Lâm Bình quận chúa... à không, Lâm Bình huyện chủ đến bỉ phủ làm khách, ta với nàng có một số quan điểm không hợp, cho nên lời qua tiếng lại vài câu, vì vậy mấy ngày sau đó vẫn thấy áy náy không yên. Ngày đó vì ta phiền muộn trong lòng, liền tức giận mắng mấy câu rồi cho tất cả hạ nhân đều lui ra." Hoa Tịch Uyển cầm chặt chén trà hơn, "Sau đó hai nha hoàn theo ta từ nhỏ lại vào khuyên nhủ ta, kết quả hai người họ mới vào không bao lâu, thì có một thái giám đến hội báo, nói là Vương gia có đồ muốn giao cho ta, ta tin là thật, nên để hắn vào. Ai... ai ngờ người vào không chỉ có tên thái giám này mà còn có một gã sai vặt theo sau lưng hắn, nha hoàn bên cạnh ta phát hiện có điều không thích hợp, nên nảy sinh cảnh giác, nhanh tay lẹ mắt ném bình hoa vào người tên thái giám đó. Lúc ấy gã sai vặt đột nhiên hung bạo giơ thanh đao lên đả thương mọi người..." 

Chén trà trong tay Hoa Tịch Uyển run rẩy, nàng ngẩng đầu nhìn những người ở đây cười khổ: "Tình cảnh sau đó thực sự quá hỗn loạn, bây giờ ta không nhớ rõ chi tiết, chỉ nhớ tiếng kêu la của hai thị nữ và thích khách, nếu không có hai thị nữ tận tâm bảo vệ ta, chỉ sợ hôm nay ta không thể ngồi ở chỗ này nữa rồi." 

"Khiến vương phi sợ hãi, hạ quan nhất định sẽ cho người tra ra manh mối việc này," Hồ thị lang cũng có thể coi là người đã phá án nhiều năm, cho nên cảm thấy hành động này của Hiển vương phi cũng rất bình thường, đoạn thời gian trước hắn có nghe thấy chuyện Lâm Bình huyện chủ và Hiển vương phi có xảy ra tranh cãi, nghe nói thậm chí Lâm Bình huyện chủ còn mắng thẳng vào mặt Hiển vương phi là hồng nhan họa thủy, khiến phu thê Hiển vương vô cùng mất mặt, may mà Hiển vương rộng lượng, còn cầu tình giúp Lâm Bình huyện chủ ở trên triều. Gặp phải một chị chồng như Lâm Bình huyện chủ, cũng khó trách Hiển vương phi khó chịu.

"Làm phiền chư vị đại nhân, gần đây sự vụ trong kinh thành bận rộn, lại vì chuyện của ta khiến chư vị đại nhân phải chạy tới chạy lui, trong lòng ta thực sự vô cùng áy náy," Hoa Tịch Uyển liếc nhìn sắc trời bên ngoài, tỏ vẻ mặc dù bị hoảng sợ nhưng vẫn cố duy trì phong thái của một vương phi, "Cho nên trước tiên xin cảm ơn chư vị đại nhân." 

"Không dám không dám, đây đều là những chuyện hạ quan nên làm," Ai cũng thích người khách khí ôn hòa, Hồ thị lang cũng không ngoại lệ, hắn vốn lo lắng với nhan sắc và địa vị của Hiển vương phi, nhất định sẽ là một nữ nhân cao cao tại thượng vô cùng khó chung đụng. Ai ngờ cuộc nói chuyện lại ngắn gọn như thế, hắn mới phát hiện những suy nghĩ trước đây của mình vô cùng sai lầm, nữ nhân dịu dàng xinh đẹp thế này, được Hiển vương độc sủng, thật sự là một chuyện rất hiển nhiên, "Hạ quan còn có một yêu cầu quá đáng, xin vương phi chấp thuận." 

Bát Bảo Trang - Nguyệt Hạ Điệp Ảnh [FULL] Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ