- Cậu... chảy máu mũi rồi kìa...
Vũ Lâm hốt hoảng la lên, vô tình liếc nhìn người đứng bên cạnh một cái.
Ngay lập tức, cậu ta hiểu lí do khiến Tiểu Khiết chảy máu mũi, và cậu ta còn tệ hơn nữa- Ê! Vũ Lâm ! Tỉnh lại mau!- Bây giờ đến lượt Tiểu Khiết phải ôm lấy Vũ Lâm.
Thật là mất mặt! Tự dưng ngắm trai lại chảy cả máu mũi! Chưa bao giờ thấy nhục nhã như thế này!
- Thật xin... Xin lỗi...- Mặt Tiểu Khiết bắt đầu đỏ tưng bừng và nó không có gan nhìn mặt tên kia thêm nữa
- Không có gì!
Trịnh Y Tử cố gắng nín cười, dĩ nhiên đã quen thuộc với cảnh tưởng này lắm rồi, nhưng vẫn thấy buồn cười. Hắn móc ra một chiếc khăn trong túi áo
- Này, cần phải cầm máu!Tiểu Khiết bất đắc dĩ nhận lấy và phát hiện ra máu chảy càng tệ hơn, đơn giản tay người này cũng rất đẹp!
Trịnh Y Tử thản nhiên ngắm khuôn mặt đỏ tưng bừng nhưng vẫn không giấu được nét xinh xắn làm tim hắn đập mạnh hơn nữa.Vừa lúc đó có ai chạy lại, nhìn thấy cảnh tưởng một cô chảy máu mũi, một cô khác gần như ngất xỉu không khỏi lắc đầu.
- Trịnh Y Tử, Cậu đang làm gì ở đây thế? Mau nhập cuộc thôi!
Trịnh Y Tử?
Khuôn mặt đang đỏ bừng lên của Tiểu Khiết bỗng nhiên đen lại.
Vũ Lâm nói ở Bắc Kinh này chỉ có hắn tên là Trịnh Y Tử!
Trịnh Y Tử là đệ nhất mỹ nam, người này cũng hết sức đẹp trai!
- Chính hắn... Chính hắn là Trịnh Y Tử đấy! - Vũ Lâm cuối cùng cũng tỉnh lại khẽ thì thầm vào tai nó.
Ngay lập tức tên đứng trước mặt này chẳng có dáng vẻ đẹp trai gì nữa, ngược lại hắn hết sức xấu xí, tên ********, tên bại hoại tên thần kinh! Nó thầm nguyền rủa!
Có lẽ tại đèn ở bar hơi mờ mờ nên Trịnh Y Tử hiểu nhầm cái nhìn đầy sát khí đó thành đắm đuối mê muội, hắn bỗng dưng thấy lòng thật vui vẻ.
- Tôi có thể mời em một ly rượu được không? Hắn nở một nụ cười gọi là " trăm trận trăm thắng" khi đi tán gái.Nhưng bây giờ trong mắt Tiểu Khiết nụ cười đó gọi là " gai mắt ngứa mũi". Vũ Lâm ở bên cạnh gật đầu liên tục như gà mổ thóc, thấy nó không động đậy gì liền kéo lấy áo giật giật( Oh my god)
- Vâng, được thôi! Tiểu Khiết cũng nở một nụ cười đáp lễ.
Nụ cười đó làm Trịnh Y Tử như ngẩn ngơ mất mấy giây, dĩ nhiên hắn không hề biết nụ cười kia luôn báo hiệu điều bất hạnh xảy ra với một ai đó.Tiểu Khiết không thèm liếc mắt nhìn hắn nửa cái nữa, lành lạnh đi theo.
Tất nhiên Trịnh Y Tử và người bạn của hắn hơi kinh ngạc, không thể tin người vừa xịt máu mũi vừa nãy lại có vẻ không để ý đến hắn nữa.
- Đồ quỷ, cậu định giở trò gì nữa đây? Vũ Lâm linh tính điều gì đó không hay
- Trò gì là trò gì, tớ không có hiểu! Nó làm mặt ngây thơ
- Làm gì nhưng làm tổn hại đến khuôn mặt Trịnh Y Tử là tớ với cậu cắt đứt tình bạn 15 năm đấy!
Đây gọi là tấm gương điển hình vì trai quên bạn, khuôn mặt hắn ư? Nó không hèn đến vậy, dù lấy axit đặc tạt vào khuôn mặt đẹp trai kia sướng phải biết( Ôi, dã man quá)
- Tôi có thể biết hai em được không?
Giọng nói của Trịnh Y Tử bên cạnh khiến nó giật mình, bất giác ngước lên nhìn trúng cả khuôn mặt đẹp trai kia.
Ôi, thật sự không muốn xịt máu mũi một lần nào nữa đâu!
- Tôi tên là Châu Vũ Lâm! Vũ Lâm vội trả lời- Còn cô ấy là Hạ Tiểu Khiết!
BẠN ĐANG ĐỌC
[ Hoàn ] Cướp Bạn Gái
RomantizmTác giả : Cry_Cry_1995 Thể loại : Truyện Teen - Ngôn tình *Chú ý : Fic chưa có sự đồng ý của tác giả, mong các bạn đừng mang ra ngoài