Chap 73:Cô là ăn trộm

72 11 0
                                    

Xe đã đi vào còn lộ, lượng xe trên đường càng ngày càng nhiều, Jungkook cũng không trêu ghẹo Tzuyu nữa mà tập trung lái xe.

Đột nhiên, một loạt tiếng chuông mềm mại phá vỡ không khí yên tĩnh trong xe. Điện thoại của Jungkook vang lên.

"Nói." Lời dạo đầu của hắn mãi mãi là như vậy, đơn giản và bá đạo.

Đối phương nói gì đó mà trên mặt Jungkook lộ ra vẻ hài lòng: "Tốt. Các người chuẩn bị đồ vật đi. Một lát tôi tới ngay."

Cúp điện thoại, Jungkook dừng xe ở ven đường, mở khóa dây an toàn cho Tzuyu.

"Một mình em tới cửa hàng quần áo thôi. Anh có chuyện cần xử lý một chút." Nhanh chóng dặn dò ngắn gọn, hoàn toàn không cho Tzuyu bất kỳ con đường sống nào để phản đối.

Tzuyu đã quen với tính cách chuyên quyền độc đoán của hắn nên không mở miệng hỏi hắn rốt cuộc là chuyện gì, yên lặng xuống xe. Ngẩng lên nhìn Jungkook: "Tới cửa hàng quần áo như thế nào?"

Ánh mắt Jungkook tràn đầy nụ cười, tựa như tâm trạng đặc biệt tốt, bóp nhẹ mặt của Tzuyu, "Không còn xa nữa, nằm ở đầu phố phía trước. Em theo đường này, đi tới đầu đường trước mặt, quẹo bên phải là có thể thấy được. cửa hàng quần áo cao cấp cắt may theo yêu cầu, số lượng có hạn Saint Laurent. Xong việc anh sẽ tới đón em."

Nói xong, đóng cửa xe, đạp cần ga, khoa trương phóng xe lao đi như một mũi tên rời cung.

Tzuyu theo chỉ dẫn của như Jungkook tìm được cửa hàng cao cấp kia. Mặt trước cửa hàng được trang trí với phong cách rất độc đáo, vách tường màu trắng sữa và hoa văn hình giọt nước màu vàng nhạt, cửa chính là những trụ lớn thiết kế kiểu La Mã lộng lẫy, phong cách tổng thể theo kiểu thời thượng nhưng lại lộ ra vài phần cổ điển lịch sự trang nhã nhưng sang trọng và khiêm tốn.

Đi vào trong cửa hàng, lập tức có một nhân viên phục vụ trang điểm khéo léo đi tới: "Chào đón quý khách đến cửa hàng!"

Một nhân viên khác bưng lên một ly nước chanh đưa đến trước mặt Tzuyu: "Xin hỏi quý cô muốn mua quần áo may sẵn hay là xem hình mẫu cắt may bằng tay của chúng tôi?"

Tzuyu nhìn nhân viên phục vụ khách sáo cười cười: "Để tôi xem trước một chút."

Tzuyu mặc một bộ váy trắng rộng thùng thình, kiểu dáng đơn giản gần như tồi tàn. Đây là chiếc váy cô dùng ít tiền lẻ còn sót lại mua ở chợ đêm, Jungkook mua cho cô đầy hộc tủ là quần áo sang trọng đẹp đẽ, nhưng cô không động tới, cảm giác đó không phải là đồ đạc của mình.

Mái tóc không hề uốn sấy, cứ buông thả tự nhiên như vậy, cả người nhìn qua bình thường đến không thể bình thường hơn được nữa.

Hai nhân viên phục vụ nhìn lên nhìn xuống đánh giá Tzuyu, rồi nhìn nhau nháy mắt, khóe miệng nhếch lên vẻ khinh miệt, nhìn người phụ nữ này, trên người mặc quần áo bán ở vỉa hè, lại còn dám can đảm bước vào cửa hàng của chúng ta!

Tzuyu không chú ý tới cảm xúc của nhóm nhân viên, chỉ hứng thú ung dung đi dạo trong cửa hàng.

Thật ra thì cô thật sự không muốn mua lễ phục gì cả, cũng không muốn cùng Jungkook tham gia dạ tiệc gì đó. Nhưng nhiều quần áo đẹp đến như vậy, cho dù chỉ nhìn một chút, cũng là một chuyện vui vẻ.

Quan tâm làm gì, coi như giết thời gian đi.

Tzuyu chỉ chỉ một bộ lễ phục màu xanh lá cây: "Làm phiền cô lấy xuống cho tôi thử một chút."

Bộ lễ phục mặc trên người người mẫu, là chiếc váy dài viền ren rất phức tạp, cởi ra thật không dễ dàng.

Cô nhân viên âm thầm liếc mắt nhìn Tzuyu xem thường, người phụ nữ này thật đúng là kẻ sai khiến người khác mà! Chọ cái nào không chọn, lại chọn bộ váy trên người cô người mẫu này! Thật sự là phiền toái!

Nhưng này dù sao cũng là hàng thủ công cao cấp trong cửa hàng, cửa hàng có quy định, chỉ cần khách tới cửa, nhất định là phải nhiệt tình phục vụ, cho nên bọn họ cũng không dám quá lạnh nhạt. Chỉ là cố gắng kềm chế ánh mắt khinh miệt xuống.

Nhìn Tzuyu ăn mặc giản dị, cô nhân viên cũng âm thầm kinh ngạc, cô gái nghèo này ánh mắt cũng không tệ. Bộ lễ phục này là tác phẩm tâm huyết mới nhất của một nhà thiết kế nổi tiếng, trong buổi trình diễn thời trang quốc tế ở Milan vừa đoạt được giải thưởng lớn, tháng trước mới gửi về quan đường hàng không, chất liệu vải bằng sợi tổng hợp, kiểu dáng, cắt may đều là hạng nhất!

Người tới thử cũng không ít, nhưng bởi vì nó là màu xanh lá cây, không có mấy người có phong thái và làn da phù hợp để có thể làm nó nổi bật. Cho nên đến nay còn chưa bán được.

Cô nhân viên miễn cưỡng đưa bộ váy cho Tzuyu, có chút không nhẫn nại chỉ chỉ phòng thử quần áo: "Kia, phòng thử quần áo ở bên trong. Cô tự đi thử đi!"

Thật ra thì theo quy định của cửa hàng, nhân viên phải giúp khách hàng thử quần áo.

Phòng thử quần áo vô cùng rộng rãi, bên trong toàn bộ trang trí bằng nhung màu tím đậm, lộ ra một bầu không khí sang trọng, mỗi phòng thử quần áo đều có ghế sa lon mềm mại và một cái gương lớn tỏa sáng lấp lánh, còn có một chiếc bàn trang điểm tinh xảo, phía trên bày đồ trang điểm nhiều loại. Chỉ có điều tất cả các cửa đều là màn che bằng nhung dầy cộm nặng nề, nên không khóa lại được. nhưng một cửa hàng cao cấp như vậy, sẽ không có ai đột nhiên xông vào.

Thuần phục cô vợ nhỏ bé bỏng (Tzukook ver)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ