Rốt cục Sở Dư có nhìn thấy… tay của cậu đang đặt ở đâu không?…
Cậu không biết Sở Dư có nhìn thấy hay không, nhưng cậu chắc chắn một điều rằng cô không thèm ngó tới cậu.
Sau khi Cố Thần quay về lớp, rõ ràng hai người ngồi cùng nhau, nhưng đến trưa chỉ nói không quá mười câu, dù cho cậu có mặt dày bắt chuyện trước thì Sở Dư cũng trả lời rất ngắn gọn.
Reng reng reng, tiếng chuông hết tiết lại vang lên.
Bạn học chạy ra ngoài như ong vỡ tổ, ngoài cửa sổ, học sinh như một nồi sủi cảo, chẳng mấy chốc nở cả một nồi.
“A a a, tôi muốn ăn đùi gà! Mau lên nào!”
Cố Thần hấp tấp.
Cậu dừng lại nhìn người bên cạnh đang dọn đồ.
Vừa dữ lại vừa dễ giận!
Tình tình sao mà xấu thế!
Không dịu dàng chút nào!
Nếu không phải cậu khoan dung thì ai chịu nổi một người bạn gái thế này!
Hừ, không thèm nói chuyện với cậu cả buổi, cậu nhiệt tình thế mà bị cô bơ, cậu mới không thèm nói chuyện với cô ấy chứ!
Nhìn người bên cạnh đã dọn dẹp xong, đôi mắt trong suốt ấy quay sang nhìn cậu.
Cố Thần bỗng quên mất những gì mình vừa nghĩ, nhanh chóng chạy tới cầm balo cho cô, “Đưa balo cho tôi.”
Cậu vừa vác cái balo hồng phấn lên vai, vừa lấy khăn quàng cổ ra rồi nói, “Cúi đầu.”
Sở Dư, “Không cần, để mình tự làm.”
Cố Thần không thèm nghe cô nói, tránh cánh tay đang đưa lên của cô, cậu nhíu mày, “Cúi đầu, nhanh lên.”
—— Không tình nguyện ư?
—— Ha ha, không có cửa đâu.
Mặc dù Sở Dư xấu hổ không nói gì, nhưng lại không từ chối sự quan tâm của cậu.
Tuy cau mày, song động tác của Cố Thần vô cùng dịu dàng, ngón tay thon dài lướt trên khăn quàng cổ, cậu chỉnh lại một chút, toàn bộ gương mặt chỉ lộ ra đôi mắt to tròn.
Trông cô vừa ngoan ngoãn lại dễ thương… chàng trai nhìn một lát, không nhịn được hôn lên chóp mũi của cô, “Dễ thương quá đi!”
Sở Dư đỏ mặt, nâng mắt nhìn cậu mang theo sự hờn dỗi.
Trái tim Cố Thần loạn nhịp, hàng mi khẽ run giống như cánh bướm nghịch ngợm trong tim, khiến cho lòng cậu ngứa ngáy khó nhịn.
Như những đợt sóng rạo rực không ngừng.
…
Tôn Hạo Quảng cảm nhận không khí lạnh bên ngoài rồi lại nhìn hai người không coi ai ra gì bên cạnh, ngậm miệng lại mà lòng chua xót, biết điều đi lên phía trước.
Né tránh cái gì, dù sao bọn họ cũng không thấy cậu.
Quả nhiên, cậu đã đi xa rồi mà hai người kia vẫn bốn mắt nhìn nhau, giống như muốn nhìn đến biển cạn đá mòn, hoàn toàn không có ý đi lên.
BẠN ĐANG ĐỌC
[ FULL] Anh Đây Cóc Sợ Vợ - Bán Hạ Lương Lương
Teen FictionTác giả:Bán Hạ Lương Lương Nguồn:windflower916.wordpress.com, gorjessspazer.wordpress.com Trạng thái:Full Tên gốc: Bổn Thiếu Không Sợ Vợ Thể loại: Hiện đại, thanh mai trúc mã, thanh xuân vườn trường, 2S, HE, ngôn tình, Sủng. Beta: Qin Zồ Editor: Jeo...